Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 523 : Bùi tiên sinh ngồi không yên
Ngày đăng: 21:36 20/04/20
"Còn gì nữa?" Tô Thi Thi từ vừa mới bắt đầu khẩn trương, nháy mắt liền vô cảm rồi.
Tần Phong nói: "Hỗ Sĩ Minh cùng Bùi Dịch đánh đố, nói em sẽ chủ động tìm hắn."
Tô Thi Thi trên mặt không chút thay đổi, vẫn nhìn ngoài cửa sổ kia phong cảnh cũng không khá lắm, không nói gì.
Tần Phong nóng nảy: "Em cũng không thể đi tìm người điên kia! Bùi Dịch trước đặc biệt dặn dò qua, để cho anh nhất định trông chừng em."
"Đồng Đồng bị hắn bắt đi rồi." Tô Thi Thi chỉ nói một câu này.
"Vậy cũng không thể đi. Đồng Đồng dù như thế nào, cũng là con trai của Hỗ Khải Văn, là em họ của Hỗ Sĩ Minh. Hắn sẽ không đến mức thương tổn chính em họ của mình.". Hỗ Khải Văn cùng Đoàn Tĩnh Đồng quan hệ hiện tại đã không phải bí mật. Đoàn Kế Hùng ngày đó sau khi trở về, liền đối với bên ngoài tuyên bố người thừa kế gia tộc là Đoàn Chấn Ba, rất nhiều người đều đã biết rõ nội tình.
"Anh cũng nói, hắn là người điên." Tô Thi Thi bình tĩnh nói.
"Nếu đã muốn để cho tôi đi anh như thế, tôi không đi gặp mặt anh, chẳng phải là lãng phí công anh diễn tốt như vậy một tuồng kịch à!" Những lời này, Tô Thi Thi cũng không nói ra
Tần Phong thấy ngăn không được, lo lắng nói: "Anh đi cùng với em."
Tô Thi Thi lắc đầu, hạ giọng nói: "Anh giúp tôi đi một chuyến đến Sunshine, nói cho sư huynh của tôi biết, để cho anh ấy lập tức khởi hành ra nước ngoài. Phương án trước tôi đã cùng anh ấy thương lượng xong rồi."
Tần Phong há miệng thở dốc, cuối cùng bất đắc dĩ nói: "Em chú ý an toàn. Anh đến cục cảnh sát trông chừng tên kia. Phỏng chừng muốn điên rồi."
"Hừ, tự tìm!" Tô Thi Thi tức giận nói.
Bùi Dịch giờ phút này đúng là muốn điên rồi, trên mặt biểu tình lãnh đạm, nhưng mà trong lòng lại tức giận đến phát cuồng.. "Hỗ Sĩ Minh, anh cho là mình có thể nắm cô ấy trong tay? Ngu ngốc!" Bùi Dịch hung tợn nói, cũng không có tránh đi máy theo dõi.
Mới vừa ngồi vào trong xe Hỗ Sĩ Minh, lập tức chiếm được tin tức Bùi Dịch mắng chính mình.
"Cũng chỉ có Tô Thi Thi có thể cho anh không khống chế được đi?" Hỗ Sĩ Minh cười lạnh vừa rồi thấy được Bùi Dịch bộ dáng hổn hển thiếu chút nữa sụp đổ, tâm tình nhất thời tốt lên rất nhiều.
Nhưng lập tức, sắc mặt của hắn lạnh lùng, âm u nói: "Bất quá, đừng tưởng rằng như vậy tôi sẽ bị các người lừa. Bùi Dịch, mặc kệ anh cùng Tô Thi Thi đùa giỡn cái trò mèo gì, anh, tôi hủy đã định! Tô Thi Thi, tôi muốn định!"
"Các người muốn làm gì?" Nhậm Tiếu Vi sắc mặt trắng nhợt.
Thím Vương dẫn đầu đi tới, nói: "Phu nhân dặn dò mang bà đi Dương thành thể nghiệm cuộc sống vui vẻ ở nông thôn."
"Nông thôn vui vẻ?" Nhậm Tiếu Vi nhớ tới những lời Tô Thi Thi nói mới rồi, thân thể run run một phen, vội vàng nói, "Cô ta nói chờ ta khôi phục..."
"Bác sĩ nói, thân thể của bà cực kỳ khỏe mạnh, không cần nằm viện." Thím Vương nói xong bày xuất báo cáo kiểm tra của bác sĩ, nói, "Dương Dũng đã đi làm thủ tục xuất viện, chúng ta hiện tại là có thể đi."
"Không, ta không đi! Ta muốn gặp Đồng Đồng, ta muốn gặp Bùi Dịch... A, bà đừng đụng vào tôi!" Nhậm Tiếu Vi cảm giác trời muốn sập xuống rồi.
Bà ta như thế nào đều đã không nghĩ tới, mọi chuyện sẽ biến thành cái dạng này!
Nhưng thím Vương bọn họ vẫn cứ giúp bà ta thay đổi quần áo, một chút phản kháng đường sống cũng chưa cho bà ta.
Hành lang bên ngoài, Tô Thi Thi đứng yên thật lâu, nghe bên trong truyền đến thanh âm buồn rầu, thở dài.
"Bùi Dịch, em rốt cuộc biết Đồng Đồng tính khí xấu như vậy là từ đâu rồi."
Quả thực là được cha mẹ chân truyền. Nghe nói năm đó Hỗ Khải Văn, so với con của ông ta Hỗ Quân Nhạc còn có biết gây gặp rắc rối hơn.
"Khó trách khi đó lại cảm thấy được Đồng Đồng cùng Hỗ Quân Nhạc có phần giống." Tô Thi Thi lẩm bẩm nói, "Bùi Dịch, đối xử với mẹ anh như vậy, anh sẽ không trách em chứ?"
"Nhưng mà, em thật sự không có biện pháp khác rồi."
Tô Thi Thi vuốt ve bụng dưới, mũi có phần chua xót: "Bảo bảo à, vì ba ba, chúng ta nhất định phải cố lên!"
Tiếp tục, cô muốn đi đánh một trận mà chính cô phải đánh rồi.
"Hỗ Sĩ Minh, hi vọng anh đừng hối hận vì muốn gặp tôi!"