Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 553 : Cứ tùy cô ấy đi!
Ngày đăng: 21:37 20/04/20
"Tô Thi Thi, nói chuyện với cô tốt nhất tôn trọng người khác một chút!" Trạm Dẫn Lan mặt lạnh nhìn Tô Thi Thi.
Thời gian này tới nay, kỹ năng cãi nhau của cô ta đã đề cao rất nhiều.
"Ra ngoài!" Tô Thi Thi tay chỉ cửa trước, sắc mặt so với cô ta còn lạnh hơn.
"Tô Thi Thi." Trạm Dẫn Lan hít sâu một hơi, kiềm chế lửa giận nói, "Chính cô ngẫm lại đi, cô cùng với anh ấy bên nhau đến giờ, anh ấy cùng với người bên cạnh anh ấy đã xảy ra bao nhiêu chuyện ngoài ý muốn? Cô chỉ biết mang đến tai nạn cho anh ấy!"
Tô Thi Thi nở nụ cười, ánh mắt nhìn cô ta như thật là đang nhìn một kẻ ngu ngốc: "Cô ra nước ngòai vài năm là bị tẩy não sao? Ý của cô nói tôi là điềm xấu sao?"
Tô Thi Thi mặt trầm xuống, trào phúng cười nói: "Ủng hộ hủ tục giân gian mê tín là muốn bị mời đi dùng trà hiểu không?"
"Cô, quỷ biện!" Trạm Dẫn Lan áp chế tức giận, không nghĩ muốn ở trước mặt cô thua thiệt, lạnh giọng nói, "Tôi mặc kệ cô có nguyện ý rời đi hay không. Cũng như nhau, cô cũng khômg cách nào ngăn cản tôi giúp anh ấy."
"Giúp anh ấy?" Tô Thi Thi cười khóc.
Trạm Dẫn Lan quả nhiên là bị tẩy não, mà còn tẩy thật sự triệt để.
"Cô cho là là tốt, mới đúng là điềm xấu của anh ấy!" Tô Thi Thi có chút mỏi mệt.
Nếu Bùi Dịch nghe được Trạm Dẫn Lan nói mấy lời kia, cũng sẽ khổ sở đi. Anh đã từng yêu cô ta như thế, cho rằng sau khi cô ta mất đi nhớ cô ta nhiều năm như vậy.
Hiện tại, cái người phụ nữ anh đã từng yêu kia, vậy mà muốn đem anh đẩy vào trong hố lửa. Lại vẫn luôn miệng nói là vì tốt cho anh!
"Cô đi đi, miễn cho cô ở trong lòng anh ấy ấn tượng tốt sau cùng cũng phá đi rồi." Tô Thi Thi khoát tay, không nghĩ muốn cùng cô ta ầm ĩ nữa rồi.
Trạm Dẫn Lan nhíu mày, đứng tại chỗ không hề động: "Tô Thi Thi, cô cảm thấy được cô làm như vậy chính là vì tốt cho anh ấy? Mỗi người đều có cách sống của chính mình, đều có quan niệm chính mình. Các người hiện tại không nghĩ ra không sao cả, nhưng mà ai có thể đảm bảo, nếu Bùi Dịch tiếp nhận điều kiện của mẹ nuôi tôi chính là sai lầm?"
Cô ta châm chọc nhìn Tô Thi Thi: "Cô chẳng qua là người phụ nữ hai bàn tay trắng, cô có thể giúp được anh ấy cái gì? Mà tôi là người thừa kế hợp pháp duy nhất của mẹ nuôi tôi, về sau tập đoàn Phi Tầm chính là của tôi."
"Của tôi, chính là Bùi Dịch." Trạm Dẫn Lan lộ ra tươi cười thắng lợi, cao ngạo nhìn Tô Thi Thi.
Trước, cô ta quả thật nghĩ muốn rời khỏi qua. Nhưng mà nhìn đến Tô Thi Thi đem toàn bộ của Bùi Dịch đều đã bại hết, cô ta thật sự không cam lòng!
Chỉ có cô ta mới có thể đứng ở bên người Bùi Dịch, cùng anh đi xuống. Tô Thi Thi từ đầu không có tư cách.
Cô ta vóc dáng rõ ràng so với Ôn Ngọc cao lớn hơn, nhưng mà không nghĩ tới Ôn Ngọc khí lực sẽ lớn như vậy, vậy mà đẩy đều đã đẩy không ra.
Ôn Ngọc đánh đánh, bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt mê mang, giống như nằm mơ một phen.
Cô roạt một phen đứng lên, bất lực nhìn Tần Phong, nhanh dọa khóc.
Cô vừa rồi là làm sao vậy? Làm sao có thể... Theo người ta đánh nhau! Mà còn, còn giống như đánh thắng rồi hả?
Tô Thi Thi yên lặng quay đầu đi, yên lặng thở dài. Tần Phong mặt tỉnh rụi đem Ôn Ngọc kéo đến phía sau mình, cũng là yên lặng thở dài.
Như vậy, mới là Ôn Ngọc mà bọn họ biết, haizz!
"Ôn Ngọc, cô vậy mà đánh tôi? Mặt tôi..." Trạm Dẫn Lan chật vật đứng lên, bụm mặt, tức giận đến run cầm cập.
"Các người... Được, các người đầy đủ ngoan độc! Tôi hiện tại liền cho người thu mua Sunshine, lập tức!" Trạm Dẫn Lan nói xong lúc trong túi xách rơi trên mặt đất, lấy điện thoại cầm tay ra liền muốn gọi điện thoại.
Tô Thi Thi cùng Tần Phong tâm mạnh trầm xuống. Nhất là Tô Thi Thi, trong lòng có chút sốt ruột.
Mấy ngày nay cô một mực tìm viện binh, nhưng sợ bị Dace cùng Hỗ Sĩ Minh bọn họ phát hiện, cũng không có gọi lấy một chiếc điện thoại, không biết bên kia tiến độ như thế nào rồi.
"Chết tiệt, hẳn không thảm như thế đến không kịp đi?" Tô Thi Thi hướng Tần Phong liếc mắt ra hiệu.
Nếu không kịp, vậy bọn họ cũng chỉ có thể áp dụng biện pháp đặc biệt rồi.
Tần Phong gật đầu, tiến lên liền túm lấy di động của Trạm Dẫn Lan.
Trạm Dẫn Lan sắc mặt cứng đờ, cảnh giác nhìn Tần Phong: "Anh muốn làm gì?"
"Trạm tiểu thư, ứng xử đừng quá xúc động." Tần Phong lúc này lãnh khốc giống như là Diêm Vương tới từ địa ngục, mặt không chút thay đổi nhìn Trạm Dẫn Lan, từng bước tới gần.
Ngay tại Tần Phong tính toán đánh ngất Trạm Dẫn Lan thời điểm, thư ký Tô Thi Thi đột nhiên vọt tiến vào, kích động nói năng lộn xộn: " Tô tổng, các người... Xem... Xem nhanh dưới lầu!"
"Dưới lầu, mau nhìn! Nhanh lên!"