Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 598 : Chị sao lại béo như thế
Ngày đăng: 21:37 20/04/20
Mấy ngày này, Bắc Kinh liên tiếp xảy ra nhiều chuyện làm chấn kinh cả nước. Trong hai ngày này liền có hai sự kiện.
Mấy ngày trước cựu CEO của tập đoàn Phi Tầm bị điều tra, đến hôm nay phải trở về châu Âu. Có thể nói là khiến cho tất cả đều vui vẻ.
Mà một chuyện khác nhưng lại muốn trầm trọng rất nhiều - - người đứng đầu của Tứ Đại Gia Tộc bị mở phiên toà thẩm tra xử lí, vụ án năm đó của Bùi Thanh Vũ rốt cục muốn lật lại bản án rồi.
Ngày mở phiên toà này, Tô Thi Thi sáng sớm liền thức dậy.
Bùi Dịch thức dậy vẫn còn sớm, hoặc là nói, anh tối hôm qua cả đêm cũng chưa thể nào ngủ.
"Mở to mắt ở trên giường nằm cả đêm, cũng thật là đủ làm khó mình." Tô Thi Thi đi đến bên người Bùi Dịch đang đứng cạnh cửa sổ ngẩn người, trêu chọc anh.
Bùi Dịch xoay người, lộ ra một cái nụ cười ôn nhu: "Dậy rồi?"
Tầm mắt của anh rơi vào trên bụng cô, tươi cười lớn hơn nữa một chút: "Tới, ba ba nghe một chút nhóc con kia thức dậy chưa."
Tô Thi Thi nhẹ cười: "Đã sớm thức dậy, mới vừa đá được lợi hại, kháng nghị muốn ăn cái gì rồi đây."
Bùi Dịch trong lòng ấm được rối tinh rối mù, đỡ cô hướng nhà ăn đi đến: "Vừa rồi nhận được điện thoại của bà nội, nói thím Vương nghĩ muốn trở về. Em hiện tại quả thật cần người chăm sóc, anh đã đồng ý rồi."
"Cũng được." Tô Thi Thi gật đầu, "Bà nội bọn họ đến đây sao?"
Bùi Dịch ngừng một trận, chậm rãi gật đầu: "Một giờ sau sẽ đến."
"Uh"m." Tô Thi Thi tựa vào trên người anh, ôn nhu nói, "Bùi Dịch, không cần khẩn trương. Người một nhà chúng ta đều đã ở đây."
Bùi Dịch trong mắt hiện lên quét xuống nhu ý, lại có chút quẫn.
Vụ án oan năm xưa của cha anh qua hai giờ liền muốn một lần nữa thẩm tra xử lí, tuy biết sẽ không lại có chuyện ngoài ý muốn, nhưng mà anh vẫn lại là không hiểu sao rất khẩn trương.
Từ sau khi cha anh mất đi, ý nghĩa còn sống lớn nhất của đời anh dường như chính là thay cha anh lật lại bản án năm xưa. Cố gắng nhiều năm như vậy, hiện giờ rốt cục muốn hoàn thành, trong lòng loại cảm giác phức tạp này thật đúng là không thể nói thành lời.
"Vợ yêu à, cám ơn em." Bùi Dịch chân thành nói lời cảm tạ.
Anh vốn chỉ nghĩ muốn một mình đi đến, là Tô Thi Thi kiên trì đem mẹ cùng em trai bọn họ đều đã đón tới cùng đi.
Bùi Dịch biết, Tô Thi Thi sợ cái khúc mắc kia trong lòng anh không qua được. Dù sao cha anh năm đó gặp chuyện không may, cùng mẹ anh thoát không được can hệ.
Chuyện mà anh do dự, Tô Thi Thi thay anh làm lựa chọn.
Tô Thi Thi cười mỉa, không biết nên nói cái gì.
Phương Ngọc Hoa nhỏ giọng nói: "Ngày hôm qua nghe nói chúng ta hôm nay muốn trở về, cô ta đặc biệt đến cầu xin ta nói có thể không mặc những cái lễ phục này nữa hay không. Cũng là con lúc trước còn nhẹ tay với cô ta, nếu là ta, sẽ thật ác độc ném cô ta ra ngoài để cho cô ta tự sinh tự diệt một đoạn thời gian."
Phương Ngọc Hoa nghĩ tới lúc trước Nhậm Tiếu Vi tiêu hơn một trăm vạn đi mua một đống quần áo vô dụng, dẫn đến cháu gái cùng cháu rể nhà mình phải bán nhà trả nợ liền đau lòng.
"Bà nội, đều đã đi qua." Tô Thi Thi cười nói.
"Bên ngoài mặt trời nắng gắt rồi, con khẩn trương đi trên xe." Phương Ngọc Hoa nhìn đến Tô Thi Thi mồ hôi trán, đau lòng cực kỳ.
Tô Thi Thi lôi kéo bà cùng đi, xoay người nhìn đến Đoàn Tĩnh Đồng đứng ở bên cạnh, cười nói: "Em hôm nay sao lại an tĩnh như thế? Còn không mau lên xe?"
Đoàn Tĩnh Đồng vốn là sửng sốt, rồi sau đó lập tức tươi cười rạng rỡ, chân ngắn một bước, liền nhảy lên xe.
Tô Thi Thi nhìn tên nhóc con kia vừa nhảy lên làm xe lắc lư mạnh, bất đắc dĩ nói: "Đoàn Tĩnh Đồng, em thật sự nên giảm béo rồi."
Đoàn Tĩnh Đồng thò một cái đầu ra, cực kỳ thụ thương hỏi: "Thật sự có béo như thế sao?"
"Béo!" Tô Thi Thi trừng cậu nhóc, "Hiện những chuyện kia đều đã giải quyết, em trở lại ở cho chị, cho anh trai em trông chừng em. Chẳng thế thì em chừng nào thì mới có thể giảm cân được."
"Không muốn đi..."
"Muốn muốn, Đồng Đồng, con phải nghe lời chị dâu con nói." Nhậm Tiếu Vi nghe đến đó, rốt cục nhịn không được chen miệng nói.
Bà ta thật sự sợ về Dương thành rồi. Nơi đó quả thực chính là địa ngục, bà ta đánh chết cũng không nghĩ muốn đi trở về.
Nhưng bà ta còn không có vui mừng một giây, liền nghe Phương Ngọc Hoa nói.
"Vậy thì để cho Đồng Đồng ở Bắc Kinh. Tiếu Vi, đợi toà án thẩm vấn kết thúc, cô trước hết về Dương thành đi. Trong vườn trồng nhiều cây như vậy, không ai trông chừng sẽ hư hết."
Nhậm Tiếu Vi trên mặt tươi cười nhất thời cứng đờ, theo bản năng nhìn thoáng qua bên ngoài.
Bùi Dịch khi nào thì ra ngoài?
Hihi, mừng q4 lên sóng nè, mừng quyển 3 lên top 2 nè, mà bạn hụt mất khoảnh khắc 3333 rồi, nên ko mừng nữa =))
Nay 1 chương thôi, mn người ngủ sớm ha