Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 6 : Cô gái, lá gan của cô cũng thật lớn
Ngày đăng: 21:30 20/04/20
Ngày hôm sau, Tô Thi Thi lấy tốc độ nhanh nhất thuê một căn hộ gần công ty, tiện cho việc tiếp tục đi làm.
Cô vốn là một kiến trúc sư có năng lực, ở công ty rất được ông chủ coi trọng.
Công việc của cô rất thận lợi, vẫn như cũ cần kiếm tiền. Cô không thể để cho bà nội lo lắng, muốn sống so với trước kia càng phải thật tốt.
Nhớ tới bà nội, Tô Thi Thi trên mặt thêm vài phần tươi cười. Khi cô lên ba tuổi lúc đó cha mẹ liền ly hôn, cô đi theo mẹ, mà mẹ lúc cô lên mười tuổi bệnh nặng rồi qua đời.
Là bà nội sống một mình đem cô về nuôi dưỡng, trên đời này người quan trọng nhất với cô liền là bà nội rồi.
"Brừm.." Tô Thi Thi mới vừa cởi áo khoác mỏng ra, điện thoại liền vang lên. #_#
Cô vừa thấy, là bà nội Phương Ngọc Hoa hiện lên di động, trên mặt hiện lên quét xuống ý cười.
"Bà nội..."
"Tô Thi Thi cô kẻ tiện nhân!" Điện thoại mới được kết nối, liền truyền đến tiếng mắng chửi.
Tô Thi Thi tâm tình nhất thời trầm xuống: "Bà đi tìm bà nội tôi rồi hả?"
Đầu bên kia điện thoại, Phú Tuyết Trân hổn hển nói: "Cô làm ra chuyện như thế còn không biết xấu hổ, tôi không tìm bà nội của cô thì tìm ai? Bà già kia hiện tại ở trong bệnh viện nhân dân, cô khẩn trương tới nhặt xác bà ta đi!"
Tô Thi Thi trong đầu ông lên một tiếng, triệt để lờ mờ rồi. Đến áo khoác cũng không kịp mặc, cầm lấy chạy vội đi.
Bệnh viện!
Bọn họ tới cùng đã nói gì với bà nội rồi!
Bùi Dịch mày nhíu lại, nâng nâng tay.
Vị thư kia gật đầu, nói với lái xe chỉ chỉ phía trước, "Đuổi theo."
Xe một lần nữa khởi động, mau chóng theo chiếc xe Buick phía trước mà đi.
Bùi Dịch lạnh lùng nhìn chiếc xe Buick càng ngày càng gần, trên người tản mát ra một cỗ tức giận.
"Cô gái, lá gan của cô cũng thật lớn!"
Ăn mặc hở hang như vậy không nói, còn dám tùy tiện ngồi lên xe của một người đàn ông xa lạ! Anh thật sự là xem thường cô rồi!
Mâu quang băng lãnh nhìn chiếc xe Buick phía trước, dám có ý đồ tơ tưởng đến người phụ nữ của anh, chán sống rồi!
Mấy phút đồng hồ sau.
"két - -" trên đường cái vang lên một trận chói tai tiếng xe phanh lại, lập tức hỗn loạn lên.
Tô Thi Thi theo quán tính chuối nhũi về phía trước, mặt đụng vào lưng ghế dựa, lập tức liền đã tê rần.
"Con bà nó, lái xe như thế nào vậy?" Cái đầu hói người đàn ông kia va vào vô lăng, đau đến nhe răng trợn mắt, cởi giây an toàn ra mở cửa xe liền đi tiếp xuống.
"Đâm xe rồi sao?" Tô Thi Thi nhíu mày lau trán, vốn là sốt ruột, lúc này lại càng gấp đến độ muốn bốc khói rồi.
Nhưng cô ngẩng đầu vừa thấy, lập tức ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy trước mặt là một chiếc xe màu đen sang trọng, rất rõ ràng là chiếc xe kia cố tình chặn đầu xe của bọn cô.
Chặn xe giữa đường sao, tới cùng cái gì tình huống?
Đúng là cô mới vừa mở cửa xe, một chân vừa mới bước xuống, rõ ràng nhìn đến trên chiếc xe kia một người đàn ông thân mặc tây trang đang bước xuống.
Người nọ lập tức đi tới trước mặt cô, túm chặt cánh tay của cô liền lôi cô xuống xe.
"Anh muốn làm gì?"