Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 606 : Ngoan như vậy?
Ngày đăng: 21:37 20/04/20
"Làm sao có thể..." Trong thư phòng, Tô Thi Thi che miệng, rất muốn nói cho chính mình chuyện mới vừa mới nghe được không phải thật sự.
Thư ký Vương đến hội báo tình huống thật cẩn thận nhìn nhìn Bùi Dịch, thấy Bùi Dịch không có phản đối, liền đối với Tô Thi Thi giải thích nói.
"Đoàn Nhị Tiểu Thư rơi xuống vách núi thời điểm đầu đụng vào đá ngầm, hẳn là lập tức liền chết rồi. Lúc ấy không qua bao lâu thủy triều lên, cho nên thi thể bị cuốn đi rất xa, về sau không biết như thế nào bị kéo vào biển sâu. Người của chúng ta tìm lâu như vậy vẫn không tìm được, bây giờ cũng là bởi vì vùng biển kia mở dịch vụ lặn biện, có vị huấn luyện viên viên ở nơi đó lặn xuống nước thời điểm mới phát hiện thi thể."
"Bị tìm đến thời điểm, chỉ còn lại có một bộ xương trắng. Đã xét nghiệm qua DNA, chứng thật chính là Đoàn Nhị Tiểu Thư."
"Một bộ xương trắng..." Tô Thi Thi đỡ lưng ngồi xuống ghế, vẻ mặt giật mình.
Quá thật lâu, cô thở dài: "Đừng để cho bà nội nhìn đến, bà sẽ chịu không nổi."
Tô Thi Thi nhớ rõ, trước đây khi còn nhỏ Đoàn Ngọc Lộ cực kỳ dính bà nội cô, cũng sẽ lúc người khác ức hiếp bà nội thời điểm sẽ duỗi cánh tay nhỏ ra bảo hộ bà.
Chỉ là về sau, toàn bộ đều đã thay đổi.
"Đừng khổ sở nữa." Bùi Dịch đi tới, ôm lấy cô, ôn nhu dỗ dành nói.
"Bùi Dịch, em không phải khổ sở, mà là cảm thấy được bi ai." Tô Thi Thi ngẩng đầu, lệ sương mênh mông, "Nó bản tính không xấu, nhưng vì cái gì đã bị dạy bảo thành như vậy?"
"Có đôi khi, em thật sự rất hận Đoàn Chấn Ba còn có Phương Thanh Hoa. Là bọn họ hủy đi thơ ấu của ba chúng ta. Em cực kỳ may mắn được bà nội nuôi nấng lớn lên, mà Đoàn Ngọc Tường cùng Đoàn Ngọc Lộ..."
Tô Thi Thi nói xong, nước mắt vô thanh chảy xuống, trong lòng tràn ra một tầng hoang vắng.
Đang lúc đứa bé còn nhỏ ngây thơ chưa hiểu chuyện, sự giáo dục của gia đình là cực kỳ quan trọng. Con gái của Đoàn gia chính là cái ví dụ rõ ràng.
Chuyện của Đoàn Ngọc Lộ là Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch cùng đi tìm Phương Ngọc Hoa nói.
Phương Thanh Hoa biết được về sau, ánh mắt đều đã trở nên trống rỗng rất nhiều, lão lệ tung hoành, lập tức già đi vài tuổi. Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, kết cục như vậy quả thật cực kỳ đả kích người.
Tô Thi Thi vì trấn an bà nội, sai người đi bệnh viện đem Đoàn Tĩnh Đồng đón trở về. Có cái tên nhóc thích gây sự ở đây, Phương Ngọc Hoa từ đầu không có thời gian bi thương.
"Tuyệt đối không có!" Hỗ Quân Nhạc đương nhiên không dám thừa nhận, nói lảng ra chuyện khác, "Tôi mua rất nhiều lễ vật tới, đều là dùng tiền bạc bản thân tôi tích góp mua, tuyệt đối đầy đủ thành ý!"
Tô Thi Thi chỉ mặt không chút thay đổi nhìn hắn, trên mặt tươi cười đã không thấy nữa.
Hỗ Quân Nhạc hiện tại sợ nhất nhìn thấy Tô Thi Thi có vẻ mặt này, cầu cứu nhìn Đoàn Tĩnh Đồng một chút. Lại phát hiện đứa em trai này chính đang vẻ mặt xem thường nhìn hắn.
Hỗ Quân Nhạc lập tức liền không vừa ý, ngạnh cổ nói: "Tôi thật sự là tới xin lỗi! Xe chính ở chỗ này a!"
Hắn nói xong liền hướng tới góc khuất vừa rồi chạy tới.
Tô Thi Thi bọn họ chỉ nghe đến một trận tiếng động cơ ô tô, lập tức ánh mắt từ từ trợn to.
"Ai ôi, ôi mẹ ơi!" Thím Vương che miệng, không thể tin được hai mắt của mình.
Hỗ Quân Nhạc vậy mà lái một chiếc container đến đây, trong xe quả nhiên bày đầy những hộp quà
Dù là Tô Thi Thi từng biết đến Hỗ Quân Nhạc đầu óc khác hẳn với người thường, cũng lại vẫn là có chút vô pháp tiếp thu biểu hiện khoa trương của hắn lúc này.
"Em không biết hắn!" Đoàn Tĩnh Đồng quay đầu muốn đi, thật sự quá không mặt mũi rồi.
"Đồng Đồng, em đừng đi mà!" Hỗ Quân Nhạc vốn dĩ còn muốn nếu lỡ Tô Thi Thi không cho hắn vào cửa để cho Đoàn Tĩnh Đồng hỗ trợ nha, mắt thấy em trai mặc kệ hắn, dưới tình thế cấp bách một cước giẫm lên chân ga.
"Thi Thi cẩn thận!"
"Mau tránh ra!"
"oành!" Một tiếng vang thật lớn, cùng với âm thanh tường sập, tóe lên trên đất tro bụi.
Cái chương này... đăng gần 1 ngày rồi mà ko lên, bữa nay mà ko lên nữa là dẹp lun đó