Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 639 : Bị điện hôn mê

Ngày đăng: 21:38 20/04/20


Edit: banhocminh99



Beta: Ryeo



"Xe đi sai đường rồi anh không biết sao?" Tô Thi Thi liều mạng dùng ánh mắt ý bảo Bùi Dịch, lặng lẽ vươn tay nặng nề mà nhéo tay anh một cái.



Ngay sau đó, tay cô đã bị Bùi Dịch cầm, anh còn dùng tay ở trong lòng bàn tay cô gãi gãi.



"Dám đùa giỡn em!" Tô Thi Thi nổi giận.



Không đúng, nghĩ sai trọng điểm rồi!



Tô Thi Thi tiếp tục đưa mắt ra hiệu với anh, muốn để cho anh nhắc nhở lái xe phía trước một phen.



Bùi Dịch lại cho cô một ánh mắt ra hiệu an tâm, hướng cô lộ ra một nụ cười ngọt ngào có thể ngán chết người.



Tô Thi Thi tim mạnh nhảy dựng, hai má chải quét liền bay lên quét xuống đỏ ửng.



Bị điện hôn mê...



Cô cẩn thận nhìn thần sắc Bùi Dịch, thấy anh thực không thèm để ý, nhìn anh cùng sự hiểu ngầm giữa bọn họ - -



"Hẳn không là..." Tô Thi Thi trong đầu hiện lên một cái ý niệm, chỉ cảm thấy tim thình thịch thình thịch nhảy dựng lên, tràn ngập vô hạn chờ mong.



Đúng lúc này, Ôn Ngọc ngồi ở đối diện ũng phát hiện tình huống không đúng.



"Có phải đi sai phương hướng rồi hay không?" Ôn Ngọc nhìn bên ngoài, "Vừa rồi nơi đó phải chuyển hướng chứ?"



"Dẫn đầu chính là nhóm người Tần Phong nhà cô." Bùi Dịch vẻ mặt tỉnh rụi nói.



Ôn Ngọc lập tức ngậm miệng, trong lòng lại sốt ruột hơn.



Đây nếu là thực đi sai chỗ chậm trễ giờ lành, Tần Phong có thể bị Bùi Dịch đánh chết hay không?



Cô muốn vụng trộm gửi cho Tần Phong một tin nhắn hỏi là tình huống gì, nhưng lại sợ ảnh hưởng anh lái xe.



"Ngọc, đây, giúp bà nội nhìn xem ảnh chụp này như thế nào?" Phương Ngọc Hoa trong mắt hiện lên quét xuống ý cười, sợ Ôn Ngọc lo lắng ra cái vấn đề gì đây, lôi kéo cô liền tán gẫu qua chuyện.



Mấy vị phù dâu khác cũng theo sát tán gẫu.
Trong viện to như vậy, bốn phía đủ loại hoa cỏ, cây ăn quả. Mà ở giữa có một khối lớn mặt cỏ, xuân ý dào dạt.



Trong mặt cỏ, dùng cành hoa tươi xếp thành một sân khấu lớn, xa xa nhìn lại, giống như là sân khấu thời cổ một dạng, chỉ là đài này chỉ có ba bậc thang, cách mặt đất rất gần.



Tại đài trước mặt, cổng vòm hoa hồng mâm côi vĩ đại, tràn ngập không khí vui mừng.



Tô Thi Thi bọn họ lúc này dưới chân đi lên thảm đỏ, liền vẫn kéo dài đến cổng vòm trước mặt kia.



Tô Thi Thi được Bùi Dịch phụ giúp, mỗi lần đi lên phía trước nhiều mấy phân, liền nhiều một phần cảm giác mộng ảo.



" Đồ ngốc, anh tới cùng chuẩn bị bao lâu." Tô Thi Thi chớp chớp mắt, nước mắt bức trở về, thân thể bởi vì kích động mà run nhè nhẹ.



"Em nghĩ muốn hôn lễ như thế nào?" Có một lần Bùi Dịch hỏi Tô Thi Thi.



Khi đó Tô Thi Thi đang xem một phim cổ trang, liền thuận miệng nói: "Em muốn ở trên một cái đài như vậy bái thiên địa, để cho tất cả mọi người nhìn đến."



Mà hiện tại, cái đài kia còn di chuyển đến trước mặt cô. Thậm chí so với cái trên TV vẫn còn đẹp hơn rất nhiều.



"Ù ù ù..." Đỉnh đầu truyền đến âm thanh vù vù.



Tô Thi Thi ngẩng đầu, chỉ nhìn đến bầu trời tung ra mưa cánh hoa. Tám cái máy bay không người lái lượn vòng trên đỉnh đầu bọn họ, bay lả tả tung ra đóa hoa.



Tô Thi Thi không biết chính mình là như thế nào xuống khỏi xe lăn, chỉ nhớ rõ Bùi Dịch ở trước đài ôm cô, từng bước một đi lên bậc thang. Anh mỗi một bước đều đã đi cực kỳ cẩn thận.



Tô Thi Thi rõ ràng cảm nhận được bắp thịt anh căng lên.



"Anh cũng cực kỳ khẩn trương đi?" Tô Thi Thi ở trong lòng yên lặng nói.



"Giờ lành đến, hai người bái thiên địa!" Người chủ trì hôn lễ đứng ở phía trước, hướng về phía đám người la lớn.



Tô Thi Thi không khỏi toàn thân chấn động, đi qua đứng đối diện Bùi Dịch.



Tình hình là mấy hôm tăng ca liên tục nên bạn ốm rồi. Qua nay đều phải đi làm 😭😭😭😭😭😭😭



Nên nghỉ mấy hôm nhé. Khỏe sẽ đăng đều như trước, cố xong trước tết nè.



Mn ngủ ngon. Mai lại phải đi làm 😖😖😖😖😖😖😖