Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 665 : Thực xin lỗi

Ngày đăng: 21:38 20/04/20


"Tần Phong." Ôn Ngọc nói chuyện âm thanh rất nhỏ, giống như kẻ trộm liếc mắt một cái, "Em tìm chỗ trốn đi rồi."



"Em ở nơi nào?" Tần Phong hít sâu một hơi, hỏi.



Ôn Ngọc không dám nói cho anh, chỉ thật sự nói: "Ở một chỗ cực kỳ an toàn. Anh cái kia... Ở nhà sao?"



Tần Phong nhướng mày, chỉ cảm thấy cô không giống như là hiểu lầm chuyện của anh cùng Lý Hinh Nhi mới rời đi.



Anh nghĩ nghĩ, dằn lại tính tình hỏi: "Làm sao vậy?"



Ôn Ngọc xoắn xuýt một hồi, cảm thấy được cần phải nhắc nhở anh một tiếng, bằng không Hồng Tinh Huy lại tìm tới anh thì làm sao bây giờ?



"Em buổi sáng ở nhà, nhận được một cái chuyển phát." Cô dừng một chút, trong âm thanh hơn một chút sợ hãi, "Là Hồng Tinh Huy kí gửi đến."



Tần Phong nghe xong liền trầm mặc, ở nơi cô nhìn không thấy, quả đấm gắt gao nắm chặt lại.



Hồng Tinh Huy! Khó trách cô ngốc này lại đột nhiên chạy trốn!



"Ngu ngốc, em hôm nay làm cực kỳ tốt." Tần Phong trầm giọng nói.



Hiện tại, cô ít nhất sẽ gọi điện thoại cho anh, nói cho anh biết cô cực kỳ an toàn.



"Tần Phong, anh nhất định phải cẩn thận. Nếu hắn lại tới tìm anh gây phiền toái, nhất định không cần khách khí!" Ôn Ngọc thở phì phì nói.



Cô nghĩ tới cái đầu heo máu chảy đầm đìa vừa rồi kia, vừa là sợ hãi lại là tức giận, hận không thể đem đầu heo kia nện vào trên mặt Hồng Tinh Huy.



"Ở yên nơi đó không nên lộn xộn, điện thoại cũng không cho tắt máy." Tần Phong nói xong liền cúp điện thoại.



Ôn Ngọc không biết anh lời này là có ý tứ gì, sợ anh tức giận, cực kỳ nghe lời không có tắt máy.



Lúc này đã là giữa trưa, Tần Phong cùng cô nói chuyện điện thoại xong, cũng không có trực tiếp đi tìm cô, mà là trở về công ty.



Bùi Dịch phủi tay nghỉ hưu sớm, hiện ở trong công ty quyết sách đều đã cần anh giải quyết, thật sự bận rộn vô cùng.



Ôn Ngọc cùng Tần Phong nói chuyện điện thoại xong, cả người đều đã thả lỏng rất nhiều, an tâm rồi lại đi đến phòng làm việc của Tô Thi Thi vẽ bản thiết kế.
Cô chỉ biết là, lúc cô cho rằng chính mình muốn chết một khắc kia, cả đầu đều là anh.



Mà ở một khắc nguy hiểm nhất kia, vĩnh viễn là anh ở bên người cô.



"Ngọc, cô phải dũng cảm một chút, không cần lại tự hành hạ chính mình. Vài năm nay, Tần Phong sống một chút cũng đều đã không vui." Cô nhớ tới Tô Thi Thi trước khi lên máy bay đã nhắn với cô những lời kia, nước mắt mãnh liệt trào ra.



"Tần Phong, thực xin lỗi, là lỗi của em... Đều là do em quá vô dụng. Thực xin lỗi, thật sự thực xin lỗi." Ôn Ngọc núp ở trong lòng Tần Phong, hu hu khóc lớn lên.



Trong năm năm này, mỗi ngày của cô đều như sống trong địa ngục, không lúc nào vui vẻ. Mỗi ngày giống người đần độn một dạng đi theo bóng dáng của anh, sợ bị anh phát hiện, vẫn còn sợ bị Hồng Tinh Huy phát hiện.



"Quân nhi!" Tần Phong gắt gao ôm cô, kích động đến hốc mắt đều đã đỏ.



Anh ngẩng đầu, ra sức chớp chớp mắt, mới không để cho nước mắt rơi xuống.



Đồ ngốc này, rốt cục nghĩ thông suốt rồi!



"Không cần lại rời khỏi anh rồi." Tần Phong thở dài một tiếng, hôn lên cái trán của cô, hận không thể nhét cô vào trong thân thể mình.



"Nhưng mà Hồng Tinh Huy thì phải làm sao bây giờ? Hắn đều đã tìm tới chỗ này rồi. Nếu lỡ hắn..."



"Không có nếu lỡ." Tần Phong cắt ngang lời cô nói, nhìn chằm chằm ánh mắt cô, gằn từng chữ nói, "Ôn Ngọc, sự sợ hãi của em anh có thể hiểu được, em là vì muốn tốt cho anh, anh cũng hiểu được, anh đã cấp cho hai chúng ta thời gian năm năm để nghĩ rõ ràng chuyện này."



"Năm năm rồi, anh mỗi ngày đều đã suy nghĩ, anh lựa chọn em, em chọn anh đến cùng phải sai lầm hay không." Tần Phong hít sâu một hơi, vẻ mặt là chưa từng có nghiêm túc quá, "Em nói cho anh biết đi, chúng ta chỉ là cả hai đều yêu nhau, tới cùng là sai chỗ nào?"



Tần Phong ngón tay vuốt ve đôi má Ôn Ngọc, ánh mắt dịu dàng mềm mại vô cùng: "Bảo bối, anh chỉ cho phép em yếu đuối một lần, hiện tại đã đến lúc, em tất phải theo anh cùng nhau đối mặt!"



Không cho nói lời cự tuyệt, lộ ra quyết tâm bá đạo. Tần Phong vẫn đều sợ dọa đến cô, anh cho tới bây giờ cũng không phải là người có nhiều kiên nhẫn.



Năm năm, đã là cực hạn của anh.



Tình hình là mấy hôm trước, bạn lướt wat thấy có 1 bộ edit mà view hơn 1M, cũng đăng trăm mấy chương nghĩ nó hoàn rồi nên đọc. Ai dè chưa, nghe đồn đâu hơn 2k chương lận mà bạn editor kia mỗi ngày chỉ đăng 1-2c thôi. Vị chi là khoảng 3 năm mới xong nên thôi bạn xin rút. Đợi nó hoàn mà mình còn nhớ sẽ đọc 😂😂😂😂😂. Cơ mà view hack đc ko nhỉ sao mà cao thế??? Chứ tui thấy mấy bộ truyện tranh view còn ko bằng ấy. Mà thôi. Nhảm nhiêu đủ rồi.



Mọi người ngủ ngon 😙😙😙😙