Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 669 : Quấy rối
Ngày đăng: 21:38 20/04/20
Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, Ôn Ngọc nóng nực nâng nâng mũ, đang muốn chùi mồ hôi, đột nhiên cảm giác phía sau lưng một trọng, giống là có người đang sờ chính mình.
"Mỹ nữ, một mình sao?" Bên tai vang lên một giọng đầy vẻ dung tục.
Ôn Ngọc nhíu mày, quay đầu vừa thấy, hoảng sợ.
Bên cạnh vậy mà đứng ba người đàn ông! Ăn mặc dáng vẻ lưu manh, vừa thấy liền biết không phải người tốt.
"Tôi xin khuyên các người, các người tốt nhất khẩn trương đi đi." Ôn Ngọc đi về phía trước một bước, tránh đi bàn tay quấy rối sang đưa đến kia, nghiêm trang nói.
Cô vừa quay đầu, ba người đàn ông kia ánh mắt nhất thời phát sáng lên.
Tuy cô mang đội mũ đeo mắt kính thấy không rõ bộ dáng, nhưng khuôn mặt trái xoan, mông này, nhìn cũng thật tuyệt a!
"Nhanh đi đi." Ôn Ngọc lại hảo tâm nhắc nhở bọn họ một câu, xoay người lại khom lưng trốn tại bên cạnh xe nhìn Tần Phong.
Cô tìm vài người bạn mới nghe được hành tung của Tần Phong, cũng không thể cứ thế bỏ đi!
"Mỹ nữ, một người nhiều nhàm chán a, các anh đây mời em đi uống rượu?" Một người đàn ông vây quanh, tùy ý chỉ chỉ "Ám nhữ" cách đó không xa nói.
Ôn Ngọc kỳ quái đánh giá hắn liếc mắt một cái: "Nơi đó các người khả năng vào không được."
Ám Nhữ là địa bàn của Tần Phong cùng Bùi Dịch, chỉ có hội viên mới có thể đi vào. Mấy người này vừa nhìn liền không giống như là trả được phí hội viên giá trên trời kia.
Cô cũng không có nói dối.
Ba người đàn ông kia còn tưởng rằng cô đang cố ý trêu chọc bọn hắn, một tên liền tiến gần lên nói: "Vậy cô em nghĩ muốn đi chỗ nào?"
Hắn nói xong, tại trên mông cô vỗ một cái, đắc ý nheo lại mắt.
Xúc cảm này, thật không tệ.
"Người này làm sao có thể như vậy!" Ôn Ngọc phát hỏa, tức giận đến một quyền liền đánh ra ngoài!
"Ôn Ngọc?" Hồng Tinh Huy lập tức tinh thần tỉnh táo.
"Người phụ nữ kia lá gan rất lớn, không giống như là Ôn tiểu thư. Nếu như thực là Ôn tiểu thư, Tần tổng làm sao có thể để cho cô ấy rời đi?" Hồng Kỳ Ngôn phân tích nói.
"Không thấy rõ mặt cô ta?" Hồng Tinh Huy đã không khẩu vị ăn cái gì.
"Ánh sáng quá mờ, cô ta đi đường thời điểm vẫn cúi đầu, không có biện pháp thấy rõ." Hồng Kỳ Ngôn trả lời.
"Tiếp tục theo dõi bọn họ." Hồng Tinh Huy nghĩ nghĩ, khoát tay để cho trợ lý lui xuống.
Đợi Hồng Kỳ Ngôn vừa đi, một mực bên cạnh nghe Lý Hinh Nhi yểu điệu kêu Hồng Tinh Huy một tiếng: "Hồng tổng, anh vừa rồi nói chính là Ôn Ngọc Ôn tiểu thư sao?"
Cô ta hiện tại cơ bản đã có thể khẳng định, người trong miệng Hồng Tinh Huy chính là bạn gái trước của Tần Phong.
Hồng Tinh Huy như là lúc này mới phát hiện nơi này còn có cô ta một người như vậy, sắc mặt lúc này liền trầm xuống: "Nghe được cực kỳ vui vẻ?"
Lý Hinh Nhi trong lòng cả kinh, vội vàng lắc đầu: "Em không phải cố ý, Hồng tổng, em nghĩ muốn nói cho anh..."
"Lập tức cút đi cho khuất mắt tôi, đừng làm cho tôi lại nghe được giọng của cô." Hồng Tinh Huy trong mắt đều là chán ghét, đứng lên liền đi.
"Hồng tổng, em thật sự có chuyện muốn nói cho anh biết. Ôn tiểu thư..." Lý Hinh Nhi đuổi theo ra, nhưng nói còn chưa nói xong, đã bị ánh mắt lạnh như băng của Hồng Tinh Huy hù sợ rồi.
"Cô thật đúng là xem mình như cái gì rồi hả? Dựa vào cô cũng có tư cách gọi tên cô ấy? Không đi phải không? Tôi đây khiến cho người đem cô từ cửa sổ ném xuống?" Hồng Tinh Huy trên mặt rõ ràng là ở cười, nhưng tươi cười này âm trầm khủng bố.
Lý Hinh Nhi sợ tới mức toàn thân khẽ run rẩy, nào dám ở lại, cầm lấy túi xách đặt ở trong phòng khách, co cẳng chạy.
Những người đàn ông này một người so với một người càng khủng bố, cô ta đúng là nghe nói không ít về sự tích biến thái của Hồng Tinh Huy.
Đợi đến khi ra bên ngoài căn hộ, cô ta mới nhớ tới bản thân vừa chạy đi như vậy, chẳng phải là cái gì hai đầu không rồi hả?
"Không được, như vậy quá đáng tiếc rồi!" Lý Hinh Nhi không cam lòng cắn cắn môi, ngầm suy nghĩ muốn làm sao bây giờ.