Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 679 : Phản ứng khó đỡ của phụ nữ

Ngày đăng: 21:38 20/04/20


Ôn Ngọc lặng im hai giây, bỗng nhiên mặt nghiêm nghị, nghiêm túc nhìn Bùi Tĩnh: "Em vẫn lại là trẻ con, trong đầu không được cả ngày nghĩ mấy chuyện lộn xộn lung tung này."



Bùi Tĩnh mặt đều đen, đứng lên liền đi. Đã gặp qua nhiều trận kinh thiên động địa, liền chưa thấy qua người không chịu để tâm giống Ôn Ngọc như vậy.



"Này!" Ôn Ngọc đuổi theo, "Em không phải nói cô ta đi chỗ đó cái... Cái kia gì sao?" Cô nói xong chỉ chỉ trên lầu.



Bùi Tĩnh đôi má rút rút, thật sự không quá hiểu được phản ứng khó đỡ của người phụ nữ này.



Ôn Ngọc ngẩng đầu nhìn trên lầu, lại nhìn xem Bùi Tĩnh, cảm thấy được bọn họ những trưởng bối này là nên làm tấm gương cho mấy đứa nhỏ noi theo.



"Đồng Đồng, em phải tin tưởng anh Tần Phong của em, anh ấy là người rất có chừng mực, sẽ không sẽ bị người ta câu dẫn. A... Không đúng, không phải câu dẫn, là... Lý tiểu thư liền là... Nhất định là có việc tìm anh ấy."



Ôn Ngọc cảm thấy được lý do này cực kỳ có sức thuyết phục, hãy còn gật gật đầu: "Không sai, Lý tiểu thư nhất định là cùng Tần Phong có việc thương lượng."



Bùi Tĩnh vẻ mặt cứng ngắc hai giây, quay đầu liền hướng phòng chứa đồ lầu một đi đến.



Cậu cực kỳ muốn hỏi bà chị này một chút, chỉ số thông minh của cậu trong mắt chị có phải giá trị âm hay không!



"Đồng Đồng?" Ôn Ngọc không nghĩ tới cậu nói đi là đi, đuổi theo, xoắn xuýt hỏi han, "Chúng ta không đi lên đó xem sao?"



...



Thư phòng trên lầu, Lý Hinh Nhi nhẹ nhàng gõ cửa, không đợi Tần Phong trả lời liền vặn mở cửa đi vào.



Nếu Tần Phong biết là cô ta, để cho cô ta đi vào mới là lạ!



"Tần tổng, em pha cho anh ly sữa nóng." Lý Hinh Nhi cười duyên bước nhỏ tiếp cận anh, nhìn đến anh đang xem một quyển sách, mắt sáng lại sáng, cực kỳ cảm thấy hứng thú hỏi, "Tần tổng thực có nhã hứng, đây là sách gì vậy?"



Tần Phong lúc nhìn đến cô ta một khắc kia sắc mặt liền xụ xuống, lạnh giọng nói: "Ra ngoài."



"Tần tổng..." Lý Hinh Nhi hốc mắt lập tức đỏ, ủy khuất nhìn anh, "Người ta chỉ là nghĩ muốn đưa cho anh một ly sữa, cám ơn anh hai ngày này chăm sóc."



"Lấy đi." Tần Phong cũng không ngẩng đầu lên, âm thanh so với vừa rồi lạnh hơn một chút.
Biệt thự sạch sẽ như vậy làm sao có thể có ruồi bọ!



Tần Phong cũng chú ý tới con ruồi này. Trong mắt anh hiện lên quét xuống hứng thú, bình tĩnh ngồi ở trên ghế lẳng lặng nhìn.



"Tần tổng, anh có phải giận em rồi hay không? Là em không có... Hắt xì..."Lý Hinh Nhi chưa nói xong, con ruồi kia bỗng nhiên lao đến đậu dưới cái mũi của cô ta, cô ta mạnh hắt hơi một cái.



Cô ta tức giận liền đưa tay hất ra, nhưng cái mũi đột nhiên xông lên một mùi hương gay mũi, ngay sau đó chỉ cảm thấy cả cái mũi đều đã ngứa rồi.



"Hắt xì!"



"Hắt xì!"



Không chỉ nói chuyện, đến cả chuyện cố gắng đứng thẳng đều đã khó khăn rồi!



Lý Hinh Nhi băng bó cái mũi, hắt xì hơi đến nước mắt lưng tròng, tức giận đến mắt đều đã đỏ.



Đến ruồi bọ đều đã tới ức hiếp cô ta!



"Ra ngoài đi." Tần Phong nhìn cũng không nhìn cô ta một cái, cầm lấy sách tiếp tục đọc.



Lý Hinh Nhi đâu nào đồng ý cam tâm, cầm lấy ly sữa kia, chịu đựng mũi ngứa, nâng nâng cặp bưởi của của chính mình, hướng tới Tần Phong ôn nhu lại gần.



Cửa, Ôn Ngọc trộm thấy một màn như vậy, mặt liền xụ xuống: "Người phụ nữ này thật là tới câu dẫn người! Thật quá đáng, Đồng Đồng, ngược chết cô ta!"



Bùi Tĩnh đau đầu liếc cô một cái, thật sự không cách nào lý giải phản ứng khó hiểu này của cô. Cậu yên lặng lấy điện thoại ra mở một phần mềm.



Trong thư phòng, Lý Hinh Nhi bưng sữa, hơi cong đầu gối, cố ý đem cả thân mình hướng tới cánh tay Tần Phong dính sát vào: "Tần tổng, trước uống chút sữa đi... A!"



Cô ta còn chưa nói xong, đột nhiên thét chói tai một tiếng! Cô ta xem đến giá sách phía trước hướng tới chính mình đè ép xuống!



Đủ 3 chương nhé! Mọi người ngủ ngon ~!~