Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 71 : Tại sao tôi phải chọn?
Ngày đăng: 21:31 20/04/20
Edit: Hương Cyndi
Tô Thi Thi cuộn nắm đấm càng lúc càng chặt, móng tay cắm vào da thịt, đâm mạnh vào đến khi làm cô đau. Cô cắn chặt răng, bất chấp nhìn Đoàn Kế Hùng.
Cô rất muốn hỏi ông ta một câu, rốt cuộc có tim hay không. Bà nội cô vì ông ta mà trả giá nhiều như vậy, giúp Đoàn gia của ông ta vượt qua những năm tháng khó khăn nhất, rốt cuộc ông ta có lương tâm không?
Cô tiến lên một bước, nhìn Đoàn Kế Hùng, trong mắt đều sự xa xăm hoang vu: "Tôi luôn muốn thay bà nội tôi hỏi ôngmột câu, lương tâm của ông có phải bị chó ăn mất rồi không?"
"Mày!" Sắc mặt Đoàn Kế Hùng trầm xuống, giận đến nỗi giơ tay phải lên định đánh cô. Ông ta hít sâu một hơi, kìm nén tức giận nói: "Có hai con đường, tự lựa chọn đi."
Tô Thi Thi cười nhạt: "Lựa chọn ư? Ông cho rằng là mình là ai chứ? Trang viên Đoàn gia là của một mình ông chắc? Ông đừng quên, ở nơi này tôi cũng có phần! Toàn bộ Đoàn gia của ngày hôm nay cũng có phần của tôi! Các người có thể thất tín bội nghĩa, có thể ép mẹ tôi với bà nội bỏ qua toàn bộ những thứ này của Đoàn gia, nhưng là không có nghĩa là có thể chiếm đoạt tất cả!"
"Đoàn Kế Hùng, ông nghe kỹ cho tôi, tôi có một phần ba cổ phần của công ty Đoàn gia, đây là ban đầu các người đã ký trên giấy trắng mực đen cho ông bà ngoại tôi vì đã giúp Đoàn gia các người. Không sai, tôi nghĩ là thấy thật khinh thường. Nhưng bây giờ tôi đột nhiên đổi ý rồi, tôi quyết định muốn lấy lại tất cả mọi thứ thuộc về tôi!"
"Để cho tôi đi ư, sao tôi lại phải đi, ở đây có một phần ba cổ phần thuộc về tôi, sao tôi lại phải đi chứ?" Tô Thi Thi càng nói, giọng lại càng lạnh.
Bọn họ thật cho rằng trước kia bọn họ ép mẹ cô ký thỏa thuận từ bỏ tài sản, cô thực sự không biết sao?
Cô nhẫn nhịn né tránh mọi lúc, nhưng nhận được thứ gì? Tô Thi Thi tin tưởng cô lần này đi, cô với bà nội cô có thể an toàn, người Đoàn gia không từ thủ đoạn nào trình độ của cô vĩnh viễn không theo kịp.
Nói không chừng chân trước cô rời khỏi nơi này, chân sau cô với bà nội cô liền xảy ra chuyện, sao cô không dũng cảm theo chân bọn họ đấu tới cùng chứ!
"Mày đang nói bậy cái gì đấy?" Sắc mặt Đoàn Kế Hùng liền lập tức thay đổi, Tô Thi Thi dứt khoát vạch trần vết sẹo trong lòng mà ông ta không dám đối mặt nhất.
"Tôi nói cái gì ông hiểu rất rõ, tôi chỉ muốn để cho ông biết rằng, tôi muốn ở chung một chỗ với Bùi Dịch, ai cũng không thể ngăn cản." Tô Thi Thi nói xong rồi nắm lấy tay Bùi Dịch.
Nếu như không có người đàn ông này, thì bây giờ cô cũng chẳng có dũng khí lớn như vậy.
"Ai, cũng chỉ có thể như vậy." Đoàn Kế Hùng thở dài, trong lòng lại suy nghĩ tới nhiều chuyện khác.
Ông ta vỗ vỗ tay Nhâm Tiếu Vi nói: "Thân thể của bà không tốt, về nghỉ ngơi đi, tôi vào thư phòng."
Nhâm Tiếu Vi gật đầu một cái, đỡ ông ta.
Đoàn Kế Hùng đến thư phòng liền gọi điện thoại cho con trai lớn là Đoàn Chấn Ba, để cho ông ta tới một chuyến.
Đoàn Chấn Ba vốn còn đang phiền não muốn xin tội với cha thế nào, nhận được điện thoại lập tức liền chạy tới.
"Cha..."
"Đừng gọi tao là cha, chuyện hôm sau này sẽ tìm mày tính sổ." Đoàn Kế Hùng lạnh giọng cắt đứt nói: "Kêu mày tới, là muốn cho mày mau chóng kết duyên Ngọc Tường với Bùi Dịch, phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, đạo lý này hẳn là mày hiểu chứ."
"Ngọc Tường?" Đoàn Chấn Ba cả kinh trợn to mắt, mặc dù trước kia cũng có nghĩ tới chuyện này, nhưng nhìn dáng vẻ kia của Bùi Dịch, ông cũng đã sớm từ bỏ nghĩ ấy trở về.
Đoàn Kế Hùng thấy dáng vẻ ngạc nhiên của con trai, càng tức giận, mắng: "Ngay cả chuyện này cũng làm không xong sao?"
"Không phải đâu, cha, con biết, con nhất định sẽ cố gắng hoàn thành" Đoàn Chấn Ba trong lòng cực kỳ đắc ý, nếu quả thật có thể làm cho Bùi Dịch cưới con gái lớn của ông, đối với ông ta mà nói như hổ thêm cánh, sau này địa vị ở Đoàn gia so với bây giờ nhất định sẽ cao hơn rất nhiều, không giống như bây giờ, động một tí là bị cha ông cắt chức thật nguy hiểm.
"Ngoài ra thì chuyện của công ty điều ra đến đâu rồi?" Đoàn Kế Hùng hỏi. Mặc dù không thích đứa con trai này, nhưng bây giờ người có thể tin tưởng, cũng chỉ có con trai ruột này.
Sắc mặt Đoàn Chấn Ba nghiêm lại, lập tức nói: "Cha, cha nói không sai, quả nhiên có người âm thầm đối nghịch với chúng ta."
Đoàn Kế Hùng một quyền đập lên mặt bàn, lạnh giọng nói: "Điều tra cho ta!"
"Đừng để ta biết là ai, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho người đó!"