Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 725 : Oa oa
Ngày đăng: 21:39 20/04/20
"Oa oa..." Tiếng trẻ sơ sinh khóc nỉ non, mang đến cho cái nhà này sức sống khác.
Ôn Ngọc mới vừa lên làm vợ người ta, lại lập tức thăng cấp lên làm mẹ, mấy ngày đây vui mừng đến điên rồi.
Mà Tần tiên sinh, lại chịu phải lạnh nhạt lớn nhất từ trước tới nay.
Từ ba ngày trước đi đem đứa bé sơ sinh này đón trở về nhà, Ôn Ngọc trong mắt liền không còn có anh rồi.
"Ôn Ngọc, chúng ta thương lượng chút chuyện đi."
"Tần Phong, giúp em lấy tã một phen." Ôn Ngọc ghé cái mũi sát vào đứa bé ngửi ngửi, cũng không quay đầu lại nói.
Tần Phong tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn là nhận mệnh đi lấy tã.
Cùng Ôn Ngọc nhanh chân nhanh tay đổi tốt tã, Tần Phong lập tức đi tới gần: "Chúng ta nói chuyện một chút."
"Tần Phong, Bảo Bảo giống như khát nước rồi." Ôn Ngọc nhìn chằm chằm miệng tiểu bảo bảo, nhíu mày nói.
Tần Phong cắn răng: "Nó vừa mới uống sữa."
"Đó là sữa bột, cũng không phải nước sôi. Anh mau giúp em đi lấy một phen đi, chẳng thế thì, anh ôm nó em đi?" Ôn Ngọc nói xong liền đem đứa nhỏ hướng trong lòng anh đưa.
Tần Phong nhức đầu, quay đầu đi lấy nước.
Anh còn không có chuẩn bị tâm lý tốt làm ba ba người ta, thật sự không dám ôm ấp đứa nhỏ!
Kỳ thật Tần tiên sinh trước vụng trộm ôm qua. Nhưng Xú tiểu tử này không biết là có phải cố ý hay không, anh vừa mới ôm lấy nó, nó liền oa oa khóc lớn, sợ tới mức anh thiếu chút nữa ném nó rồi.
Từ đó về sau, Tần tiên sinh hẳn là có tâm lý bóng mờ rồi.
Tần Phong lấy nước đến, nghĩ thầm,rằng nhóc con uống nước, hẳn là nên có thời gian tán dóc đi.
Nói còn không có nói ra, Ôn Ngọc liền cùng đứa nhỏ tán gẫu rồi.
"Du thu vì cái gì đi thôn Thành Trung? Nơi đó du khách nhiều như vậy, dễ dàng cảm nhiễm." Tần Phong cảnh giác cự tuyệt.
Nói đùa, nơi đó hạng mục nhiều như vậy, liền tính thô sơ giản lược du lãm cũng phải hơn mười ngày mới có thể ngoạn chơi hết một lần. Nếu lỡ Ôn Ngọc mang theo đứa nhỏ thích nơi đó, không nghĩ muốn trở lại thì làm sao bây giờ?
Anh lo lắng như vậy cũng không phải không có căn cứ. Nhớ năm đó, Tô Thi Thi sinh đứa thứ hai thời điểm, không hiểu thích gì viên khu Âu châu nơi đó, cứ thế ở nơi đó đến khi Bùi Nặc đầy tháng mới trở về. Nếu không phải về sau Bùi Dịch đem căn phòng ở viên khu Âu châu bên đó dùng một cái máy ủi đất cho đụng sập, Tô Thi Thi phỏng chừng vẫn còn ở lại nơi đó đi.
"Người ta từ khắp nơi thế giới vào đây du thu, chúng ta khoảng cách gần như thế để làm chi không đi?" Ôn Ngọc ngắt lời Tần Phong đang suy nghĩ, kỳ quái nhìn anh, "Anh có phải có chuyện gì gạt em hay không?"
Bộ dáng kia của cô, liền giống như Tần Phong ở nơi đó giấu tình nhân một dạng.
Trong nhà mấy người xem náo nhiệt không chê chuyện lớn lập tức ồn ào.
Mẹ Tần: "Con trai, con nên quản hảo chính con."
Bà nói xong chăm chú nhìn bộ vị nơi nào đó của Tần Phong.
Cha Tần: "Con trai, con nếu là dám làm chuyện gì có lỗi với con dâu, ta sẽ không bỏ qua cho con."
Lão Trượng Nhân: "Con nếu là có lỗi với con gái của ta cũng không sao. Ta ôm ngoại tôn của ta mang theo con gái của ta về với ông bà thôi."
"Ông thông gia, chúng ta với ông cùng nhau đi."
Tần Phong:...
Anh đây là có bao nhiêu oan mà! Anh nhìn tư thế cha mẹ cùng Lão Trượng Nhân một cái, cảm thấy được nếu là Ôn Ngọc nghĩ muốn ở luôn trong thôn Thành Trung không trở lại, bọn họ nhất định sẽ điên lên dọn đi cùng cô cùng vào đó ở.
"Không được, mình phải chuẩn bị sẵn sàng." Đôi mắt Tần Phong tối sầm lại, thừa dịp bọn họ không chú ý, cầm lấy điện thoại chạy ra ngoài.
Mà Ôn Ngọc bọn họ cũng không biết chính mình bị người âm mưu, chính đang vui rạo rực bàn bạc tuyến đường du lịch nơi kia.
Mọi người ngủ ngon. 😊😊😊😊