Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 749 : Đối chất
Ngày đăng: 21:39 20/04/20
Tần Như Ngọc nhìn thấy Mạc Tiểu Lan cái dạng này, đột nhiên nở nụ cười.
Cô là có nhiều ngốc mới muốn đi giúp đỡ hỗ trợ cái người phụ nữ này, thậm chí muốn đi theo các sư huynh sư tỷ cầu tình, để cho bọn họ đem quyền sử dụng độc quyền giao cho cô ta, nhưng không nghĩ tới lại đạt được hồi báo như vậy.
Cô quả thật rất ngốc. Đáng lý khi cô biết Mạc Tiểu Lan kia yếu đuối tính tình không tốt khi đó, nên nghĩ sẽ có kết cục như vậy. Nhưng cô vậy mà lại vẫn đối với cô ta ôm ấp hi vọng.
Thương người quá cũng là một cái tội.
Cầm Như Ngọc hít sâu một hơi, lạnh lùng nhìn Mạc Tiểu Lan: "Tôi hỏi lại cô một lần sau cùng, cô vẫn còn kiên trì là tôi và Bùi Tĩnh cùng nhau khuyên giục cô ly hôn, là anh ấy muốn đào gốc tường nhà cô sao?"
"Tôi..." Mạc Tiểu Lan quay người một cái, cắn răng nói, "Không sai, tôi không nghĩ muốn ly hôn, là các người ép tôi."
"Cô sao không lấy gương tự soi lại chính mình đi, cô như vậy, có cái tư cách gì để cho Bùi Tĩnh nhìn tới cô?" Tần Như Ngọc quát, đồng thời cầm ra điện thoại, mở ra một đoạn ghi âm
Cô thật sự tức điên rồi. Cho tới bây giờ liền chưa thấy qua loại người kinh người quá đáng như vậy! Một khi đã như vậy, thì đừng trách cô không nể mặt!
"Tppo nghĩ muốn ly hôn, tôi nghĩ muốn cùng con của tôi cùng một chỗ." Trong di động rất nhanh liền có thanh âm truyền ra, đó là tiếng của Mạc Tiểu Lan, những lời này là trước cô ta nói với Tần Như Ngọc.
Hiện trường nhất thời yên tĩnh trở lại, mọi người đưa mắt nhìn nhau. Mà Mạc Tiểu Lan lại là mặt mũi trắng bệch, ngây ngốc nhìn Tần Như Ngọc, quên phản ứng.
"Những thứ này đều là cô chính mồm nói đi?" Tần Như Ngọc nhìn Mạc Tiểu Lan lạnh giọng hỏi.
"Tôi... Tôi không biết. Tôi không biết ngươi đang nói cái gì." Mạc Tiểu Lan không dám nhìn Tần Như Ngọc, theo bản năng chống chế lại.
Đều đã như vậy lại vẫn không thừa nhận. Tần Như Ngọc hôm nay thật sự là gặp được rồi.
Mạc Tiểu Lam bổ nhào tới lập tức ôm con mình vào trong ngực, khóc lớn.
Mà Tần Như Ngọc ngơ ngẩn nhìn toàn bộ chuyện này, bỗng nhiên có chút hiểu được Mạc Tiểu Lan vì cái gì lại làm như vậy. Nhưng mà trong lòng cô vẫn lại là cảm thấy được bi ai.
Vốn là một chuyện tốt, lại đột nhiên biến thành cái dạng này.
"Các người cướp con của tôi! Trả con lại cho tôi!" Chồng Mạc Tiểu Lan vừa thấy đến liền biết hỏng chuyện, khẩn trương muốn chạy tới. Lại bị một bàn tay ngăn lại.
Bùi Tĩnh chỉ là vươn ra một bàn tay, không có dùng nhiều khí lực, chắn ở trước mặt hắn, nhàn nhạt nói: "Nhiều năm như vậy, đã thật lâu không có xuất hiện qua chuyện có người chạy tới Hợp Hán hắt nước bẩn. Anh cũng cực kỳ có can đảm."
"Mày... Mày đang nói cái gì? Người nào hướng trên đầu các người hắt nước bẩn, tao nói chính là sự thật." Chồng Mạc Tiểu Lan ngẩng đầu, một vẻ bất chấp tất cả.
Chuyện biến thành cái dạng này, hắn biết Bùi Tĩnh bọn họ khẳng định sẽ không bỏ qua hắn. Một khi đã như vậy, hắn cũng chỉ có thể kí gửi hi vọng cuối cùng vào người đứng sau lưng hắn kia. Nghĩ thầm người kia dù thế nào cũng không thể không quản hắn chết sống
"Là mày đem vợ của tao mang đi đi? Cũng là mày nhốt cô ấy lại không cho cô ấy gặp tao đi? Tao nói có sai sao? Tao không có nói xấu mày, việc do chính mày làm mày nên gánh vác."
Chồng Mạc Tiểu Lan đỏ mắt vành mắt, càng nói càng thương tâm, "Tôi rất không dễ dàng mới cưới được vợ, qua nhiều năm như vậy mới có con trai. Các người lại muốn đem bọn họ từ bên cạnh tôi cướp đi, các người đây là muốn đem tôi bức vào đường chết!"
"Tốt lắm, tiếp tục đi." Bùi Tĩnh ánh mắt lạnh nhạt xẹt qua trên người hắn, đột nhiên nở nụ cười một phen, thanh âm vẫn như cũ thật bình tĩnh, "Hi vọng anh có thể vẫn mạnh miệng tiếp."
Cậu vừa dứt lời, đám người bên ngoài lại có động tĩnh truyền đến. Một chiếc xe MiniBus dừng lại ven đường, sau đó từ trên xe bước xuống một đám người.
Khi chồng Mạc Tiểu Lan nhìn đến người đàn ông như là bị người ta ép đi tuốt ở đàng trước khi đó, mặt liền trắng bệch.