Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 756 : Đem người triệu tập về đây
Ngày đăng: 21:39 20/04/20
Khi Hỗ Quân Nhạc lại vẫn còn đang ngây người, Bùi Tĩnh đã rất nhanh đi qua tiếp nhận chén bát trong tay Tô Thi Thi, hướng tới nhà ăn đi đến rồi.
Hỗ Quân Nhạc mất cơ hội lên trước, đơ tại chỗ xấu hổ, đi cũng không phải, bỏ chạy cũng không xong.
Tô Thi Thi nhìn đến dáng vẻ ngốc nghếch của anh ta, cười vẫy vẫy tay nói: "Qua đây đi, không phải nói đói bụng sao?"
Hỗ Quân Nhạc xấu hổ bới bới tóc, lặng lẽ đi đến bên cạnh cô, nhìn Bùi Dịch đang ngồi ở trong phòng ăn một cái, nhỏ giọng hỏi Tô Thi Thi: "Anh ta đã hết giận chưa? "
Tô Thi Thi liếc mắt nhìn anh ta: "Anh nói xem? Bùi tiên sinh nhà của chúng tôi gần đây khả năng đang vào thời mãn kinh tính tình tệ cực kỳ, anh nên chú ý."
Hỗ Quân Nhạc vừa nghe mặt liền suy sụp, nghĩ thầm sớm biết như thế vừa rồi còn không bằng liều chết đào tẩu a.
Một bữa cơm này nhất định tiêu hóa không nổi rồi.
Bọn họ qua đi thời điểm bạn nhỏ Bùi Ngôn đã đoan đoan chính chính đứng ở bên cạnh bàn ăn. Nhìn thấy bọn họ ngoan ngoãn chào hỏi, đợi sau khi tất cả người lớn đều đã ngồi xuống bạn nhỏ Bùi Ngôn mới ngồi trên vị trí của chính mình.
Không khí trên bàn cơm có phần nặng nề, Hỗ Quân Nhạc từ nhỏ ghét nhất chính là loại không khí nặng nề này, phá trầm mặc hỏi: "Nặc Nặc đâu? Không ở nhà sao?"
Anh ta không hỏi không sao, vừa hỏi Bùi Dịch mặt một phen liền trầm xuống. Chính đang nhớ nhung con gái nhớ đến thành cuồng, Bùi tiên sinh tâm tình càng kém rồi.
Hỗ Quân Nhạc dù sao cũng là khách, mà còn tuổi tác đều đã lớn như vậy, trước mặt con mình Tô Thi Thi cũng không nghĩ muốn để cho cái trưởng bối như anh ta thật mất mặt, cười nói: "Nặc Nặc ở lại trong trường học, chủ nhật mới về nhà."
"A.... Là vào trường nội trú học sao? Các người như thế nào bỏ được..." Anh ta còn chưa nói xong, Bùi Tĩnh ở phía dưới đá anh ta một cước.
"Không được thương lượng. Không nghe lời liền đưa con đến chỗ bà nội con bên kia ở." Bùi Dịch trực tiếp tung sát chiêu
Vừa nghe muốn bị đám người nghệ thuật lão quái kia vây xem, bạn nhỏ Bùi Ngôn lập tức không nói.
Sau đó mấy người liền bắt đầu thương lượng chuyện tổ chức lễ chúc mừng thôn Thành Trung tròn năm. Chỉ có Hỗ Quân Nhạc cúi đầu không nói một tiếng ăn cơm.
Anh ta vốn tưởng rằng có thể tránh thoát một kiếp, ai biết cơm nước xong muốn đứng dậy thời điểm, Bùi Tĩnh đột nhiên kêu hô giữ anh ta lại nói: "Dù sao anh cũng rảnh rỗi không có việc làm, người của Hỗ gia bên kia liền để anh tới phụ trách đi."
"Không phải chứ?" Hỗ Quân Nhạc quay đầu lập tức tiếng lớn nói, "Nếu không anh đây giúp các người phụ trách Bùi gia? Người Hỗ gia cũng là nhóm người các người chính mình làm đi."
Nói đùa, Hỗ gia kia một đại gia tộc hiện giờ đối với Bùi gia đúng là vừa yêu vừa hận. Mấy người kia tính tình cùng tâm tình đúng là cổ quái cực kỳ, một đám cùng thuốc pháo một dạng một chút liền bùng nổ. Anh ta cũng không dám trêu chọc. Nhất là Hỗ Minh Phỉ kia, từ sau khi Hỗ Sĩ Minh rời khỏi, quả thực đem Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch xem như kẻ thù một dạng. Lúc này nếu là trở về, còn không phải thành kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt à.
Anh ta nếu là an bài tốt thì không sao, nếu là an bài không tốt đến lúc đó gây ra cái mâu thuẫn gì, bị ông anh họ kia của anh ta biết, anh ta còn không thể bị người đó giết chết à.
"Buông tha cho anh đi." Hỗ Quân Nhạc đáng thương tội nghiệp nói
Bùi Tĩnh nhàn nhạt liếc anh ta: "Hoặc là, anh nghĩ muốn giúp trông chừng mấy đứa nhỏ?"
Cậu nói xong chỉ chỉ Bùi Ngôn đã ở trong phòng khách ngoạn chơi máy bay không người lái.
Hỗ Quân Nhạc lập tức lắc đầu, vẻ mặt xin miễn thứ cho kẻ bất tài: "Vậy hay là thôi đi, mấy đứa nhóc nhà các người đều có lực sát thương, anh còn không bằng đi hầu hạ người Hỗ gia cho rồi."
Mọi chuyện liền như vậy quyết định rồi. Bùi Tĩnh cùng Tô Thi Thi Bùi Dịch ba người lên danh sách khách mời, sau năm năm, mọi người rốt cục muốn một lần nữa đoàn tụ.