Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 83 : Tự làm

Ngày đăng: 21:31 20/04/20


Tại tầng 20 của Xây dựng Tiệp Khắc trong văn phòng tổng giám đốc, yên tĩnh, ngưng trọng. Không khí không hiểu khẩn trương.



Trợ lý thư ký đứng ở góc tường, cúi đầu một câu cũng không dám nói lung tung.



Ngay tại vừa rồi, sau khi cô nói chuyện Đòan Nhị Tiểu Thư đến công ty hơn nữa còn kiếm chuyện gây khó dễ cho Tô tiểu thư, tổng giám đốc vẫn là một bộ mặt không chút thay đổi như thế này.



Yên tĩnh trước cơn bão.



Thật lâu sau, Bùi Dịch khoát tay.



Trợ lý thư ký lập tức gật đầu thóai lui ra ngoài, tựa như phía sau có quỷ dữ đuổi theo một dạng.



"Cậu xem cậu đem cấp dưới của mình dọa thành cái bộ dáng gì rồi hả?" Trong văn phòng to như vậy bỗng nhiên truyền ra một đạo âm thanh trêu tức.



Tần Phong nghiêng người tựa vào ở trên ghế sofa, cười như không cười nhìn Bùi Dịch ngồi ở trên ghế làm việc.



"Cậu ý kiến gì?" Bùi Dịch nghiêng đầu, trực tiếp bỏ qua người trước anh nói.



Tần Phong không đứng dậy, ngồi thẳng lên nói: "Xem ra Đoàn gia đã có hành động rồi. Đoàn Ngọc Tường không sợ phạm qui định công ty, đem Đòan Ngọc Lộ đưa đến đây, đã nói lên cô ta đối với chức vụ của chính mình không hề giống như trước coi trọng nó. Chuyện này chỉ có thể giải thích, Đoàn thị đang cho cô ta lợi ích lớn hơn rồi."



Bùi Dịch gật gật đầu, cách nghĩ của anh cùng Tần Phong không hẹn mà hợp.



Đoàn Ngọc Tường trước ở Xây dựng Tiệp Khắc biểu hiện khôn khéo, luôn nhìn sắc mặt người khác. Nhưng hôm nay cô ta dùng chiêu này, mà xét đến chỉ số thông minh của cô ta, khẳng định hẳn sẽ không phạm sai lầm như vậy, nên chuyện này chỉ có thể giải thích, cô ta đã có ý định rời khỏi đây.



Mà Đoàn thị sở dĩ tiếp nhận Đoàn Ngọc Tường, là muốn tranh thủ những mối quan hệ của cô ta giành lấy mảnh đất kia cho Đoàn thị.



"Xem ra, bọn hắn đây là nghĩ muốn vì cậu chọn con dâu à nha." Tần Phong vui sướng khi người gặp họa nói.



Bùi Dịch ánh mắt lạnh lẽi vèo một phen liền bắn qua: "Tôi cảm thấy được cậu gả vào Đoàn gia càng thích hợp."



Tần Phong lập tức ngồi nghiêm chỉnh, tránh không kịp nói: "cậu cũng đừng hại tôi."



Anh ta tuyệt đối tin tưởng Bùi Dịch làm được!



Bùi Dịch từ chối cho ý kiến: "Mảnh đất kia tôi quyết định lấy bằng được. Lấy danh nghĩa Xây dựng Tiệp Khắc tranh giành."



"Cậu như vậy là muốn quyết định tiết lộ thân phận rồi hả?" Tần Phong nhướng mày, có chút khó hiểu.



Bùi Dịch lộ ra một nụ cười quỷ dị, ánh mắt lạnh buốt, nói: "Thời cơ không sai lệch lắm."
Đoàn Ngọc Lộ khinh thường cười lạnh: "Tôi sợ người hối hận chính là cô."



Tô Thi Thi phóng đại thanh âm đối với trong văn phòng để tất cả đồng sự nghe được: "Mọi người đều nghe rõ?"



Trong mấy ngày nay cùng Tô Thi Thi ở chung cũng không tệ lắm vài vị đồng sự lập tức phụ họa.



"Hừm!" Đoàn Ngọc Lộ chỉ là tập trung muốn làm Tô Thi Thi mất mặt, kéo cô xuống, nên cũng không để ý nhiều.



Nhưng không lâu sau, sau khi Tô Thi Thi di chuyển đồ đạc đến trong văn phòng xong, liền cầm tài liệu đi ra ngoài rồi.



Cô đem một xấp tài liệu lớn quăng tới trước mặt Đoàn Ngọc Lộ nói: "Trước giờ nghỉ trưa, phiền toái đem những thứ tư liệu này đều đã chỉnh lý lại thật tốt."



"Cô dựa vào cái gì chỉ huy tôi làm những thứ này?" Đoàn Ngọc Lộ trừng mắt giận dữ mắng mỏ. Cô ta từ lúc sinh ra còn chưa từng phải làm việc, đâu nào làm được việc này?



Tô Thi Thi cười nói: "Như thế nào, mới liền hối hận rồi hả? Mọi người đều là nghe được."



"Cô... Ai nói tôi hối hận rồi!"



Tô Thi Thi gật đầu: "Vậy là tốt rồi, bất quá cô làm dược không? Làm không được thì đừng nói cứng, nếu là trước giữa trưa không chỉnh lý tốt, đến lúc đó trách nhiệm cô tự gánh chịu."



"Cô... Cô..." Đoàn Ngọc Lộ tức giận đến run cầm cập, đúng là cô ta thật sự cái gì đều sẽ không làm được.



Nhìn chung quanh một chút tất cả mọi người mỗi cái vội vàng từng người, một bộ dáng việc này không liên quan đến mình, cô ta tức giận đến cắn răng một cái, lạnh giọng quát ︰ "Hẳn không."



Tô Thi Thi lập tức đem tư liệu ôm lại trở về, khinh thường nhìn cô ta một cái: "Tôi là nói trước cho cô biết thôi, làm vui vẻ."



Sau đó tao nhã xoay người, thướt tha duyên dáng đi tới.



"Cô..." Đoạn Ngọc Lộ nhìn chằm chằm bóng lưng của cô, tức giận đến nghĩ muốn thét chói tai.



Tô Thi Thi trong mắt hiện lên quét xuống lãnh ý.



Cô nghĩ chỉ vậy thôi sao?



Không!



Lúc này mới vừa mới bắt đầu! Cô đã nói qua sẽ cùng cô ta chơi đùa vui vẻ!