Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 88 : Tổng giám đốc biết rõ?
Ngày đăng: 21:31 20/04/20
Edit:
Beta: Ryeo
"Tổng giám đốc, Hà phu nhân đã tới, hiện tại đã đến bên trong bộ phận thiết kế." Trợ lý ở trước bàn làm việc, cẩn thận báo cáo.
Bùi Dịch động tác ký tên ngừng lại, nhưng lập tức trên văn kiện rất nhanh ký hoàn danh, ngẩng đầu nhìn thoáng qua trợ lý, phun ra mấy chữ
"Toàn lực phối hợp."
Trợ lý ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc, toàn lực phối hợp? Là ý gì?
Vị Tô tiểu thư kia tới cùng là ai, vậy mà để cho tổng giám đốc như vậy...
"Đem văn kiện giao cho thư kí Vương."
Trợ lý thư ký còn chưa nghĩ xong, Bùi Dịch liền đem văn kiện vừa kí đưa tới.
Vâng ạ cô tiếp nhận, gặp Bùi Dịch không có nói thêm gì khác, liền đi ra ngoài.
Dù sao cũng là lầu 20, ánh mắt đó là người phi thường không có thể so sánh. Trợ lý thư ký trong lòng đã có chủ ý, ra ngoài đem văn kiện giao cho văn phòng của thư ký Vương, sau đó trở về bộ phận nhân sự gọi điện thoại.
Trong văn phòng tổng giám đốc, Bùi Dịch đứng dậy đi đến bên cửa sổ nhìn thành phố phồn hoa phía dưới, trong mắt cảm xúc nhàn nhạt từ từ biến đổi, hiện lên hơn một tia hứng thú.
"Bây giờ em lại sẽ mang đến cho tôi thêm cái bất ngờ gì đây?" Bùi Dịch thì thào tự nói.
Anh cực kỳ chờ mong cô gái nhỏ của anh sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
Lầu 15 bên trong bộ phận thiết kế.
Tô Thi Thi đang ngồi ở vị trí của mình làm việc, nhíu mày nhìn chăm chú tư liệu hạng mục trang trí nhà khách sân vận động quốc gia trước mặt.
"Xây dựng Minh Đỉnh." Tô Thi Thi nhìn chằm chằm đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Xây dựng Tiệp Khắc, mặt nhăn càng sâu.
Xây dựng Minh Đỉnh cũng là mấy năm nay cùng Xây dựng Tiệp Khắc lớn mạnh. Đội thiết kế thực lực phi phàm, mà còn nghe nói nó người sáng lập cũng rất thần bí, thực lực hùng hậu, hắc bạch lưỡng đạo đều có lực ảnh hưởng.
Cô không biết từ đâu có dũng khí, cắn răng, từ chỗ ngồi đi tới, đối với Đoàn Ngọc Lộ nói: "Đoàn tiểu thư, tôi nói lại tôi là trưởng phòng ở đây, hiện tại cô như vậy xông vào văn phòng của tôi làm loạn, tôi khuyên cô vẫn lại là..."
"Cô là cái thá gì? Dám nói chuyện như vậy với tôi?" Đoàn Ngọc Lộ trực tiếp cầm cái ly trên bàn hướng Ôn Ngọc hất qua.
"Ngọc cẩn thận!"
Tô Thi Thi tay mắt lanh lẹ kéo Ôn Ngọc ra, chỉ nghe "Choang" một tiếng, cà phê trong cái ly toàn bộ đều đã hắt đến chỗ cái bàn cùng ghế tựa, bắn tung tóe rối tinh rối mù.
Sắc mặt Ôn Ngọc trắng bệch, không thể tin nhìn Đoàn Ngọc Lộ.
Quả thực không thể nói lý!
Tô Thi Thi tức điên, đi trở về chỗ ngồi của mình, cầm điện thoại lạnh lùng liếc Phú Tuyết Trân cùng Đoàn Ngọc Lộ một cái, lập tức bấm gọi bộ phận nhân sự
"Bên trong bộ phận thiết kế, văn phòng tổ trưởng tổ một có nhân viên dẫn theo người nhà đến quấy rối, mau cho bảo an tới!"
"Bốp" một tiếng, Tô Thi Thi nói chuyện điện thoại xong đầy căm phẫn liền ném điện thoại di động trên bàn, quay đầu lạnh lùng nhìn Phú Tuyết Trân cùng Đoàn Ngọc Lộ: "Có bản lĩnh thì đừng đi."
"Người nào sợ cô nha, có bản lĩnh thì cô kêu người đến, xem đến lúc đó thật mất mặt là người nào."
Đoàn Ngọc Lộ nghênh cổ nói, nhưng trong lòng lại có chút chột dạ.
Chị cô ta luôn mãi dặn dò cô ta trừ Tô Thi Thi ra ai cũng không được trêu chọc, chuyện bây giờ giống như có phần không khống chế được rồi.
Nhưng Phú Tuyết Trân đã có chút hưng phấn lên, bà ta lại thích làm lớn chuyện, đến lúc đó, thật mất mặt khẳng định hẳn không là bà ta.
Bộ phận nhân sự đến thật sự nhanh, chỉ là để cho tất cả mọi người không nghĩ tới, người đến là trưởng phòng bộ phận nhân sự Diêu Thanh Uyển, còn có - -
Người của lầu 20?
Đó không phải là tổng giám đốc cũng biết chuyện này rồi sao?!
Đoàn Ngọc Lộ không biết người của lầu 20, nhưng vừa thấy đến Diêu Thanh Uyển, mặt cô chải quét một phen liền trắng vài phần