Chú À, Tôi Yêu Chú

Chương 17 :

Ngày đăng: 10:05 18/04/20


Mẹ bà con khốn này, vậy là rõ như ban ngày rồi nhé,.trơ trẽn đến mức ấy là cùng, tôi thoát ra gọi ngay cho chú, nhưng bên tai là giọng nói của tổng đài tự động: " thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được…".. Ôi trời, tình hình gấp gáp thế này mà không gọi được cho chú là thế nào, lỡ chú về bị nó rù quến rồi sao. Không được, tôi phải xem nó giở trò mèo gì đây, click vào màn hình, tôi thấy nó nằm nghiêng một bên, nó trắng, mặc cái váy ren của tôi khá đẹp, dù ánh sáng không đủ nhưng đôi mắt tôi giờ hơn đom đóm thấu tận từng thước thịt của nó. Để tao xem mày định làm cái chó gì nữa. Mẹ kiếp, không chửi thề là không được.



Cánh cửa được mở, tôi thấy chú già loạng choạng đi vào, nó lao ra đỡ chú lại giường, tiên sư nhà chú say cmnr, ai dìu còn không biết, nằm vật ra đó như chết. Trời ơi tôi tức, ước gì tôi có phép thần thông một phép biến hoá hiện thân ngay chỗ đó để tôi vả một cái cho nó tỉnh, sao có thể bỏ cả liêm sỉ đi mồi chài chồng của bạn như thế chứ. Không được, tôi không thể ở đây nhìn nó thịt chú được, tôi thay bộ đồ rồi xuống nhà lấy xe máy phóng như bay về hướng nhà của chú, cũng may trời khuya cũng đã thừa thớt xe cộ đi nhiều tôi mới có thể chạy nhanh đến thế, chỉ hơn 30" đã đến nơi rồi, đến cổng, tôi tra vội chìa khoá rồi vứt con xe trước cửa, sau đó chạy lên phòng, cầu trời đừng để tôi thấy gì, nếu không tôi xiên chết cả chú lẫn con Hà bá đó.



Đến trước phòng, tim tôi đánh thình thịch, tôi hít một hơi thật mạnh rồi xông cửa vào.



Tôi khựng lại, hình ảnh đập vào mắt khiến tôi không khỏi há hốc, chú đồng thời ngước lên, phủi phủi tay, cười nhẹ:



- - xong rồi, em đến xử nó đi..



Con Hà bị chú trói chặt, miệng bị nhét khăn chỉ ư a không nói được gì, nó chỉ lắc đầu và khóc, tôi đi đến, lấy chiếc khăn trong miệng nó ra, nó ho sặc sụa mấy cái rồi nói:



- - Thanh Tuyền, mau cứu tớ, chú, chú muốn làm nhục tớ. Huhu..



- - Vậy sao? Cứu mày, được thôi, tao cứu ngay.



Tôi gõ lên đầu nó mấy cái, tiện tay tát vào mặt nó một cái mà tôi dùng hết cả sức lực của mình, mép môi của nó cũng đã rỉ rả vài giọt máu tươi, nó bất ngờ trợn mắt hỏi:Advertisement / Quảng cáo



- -Cậu.. cậu làm gì vậy?



- - Mày còn hỏi, đêm hôm khuya khoắt mày mò qua phòng tao làm gì, còn dám lấy đồ của tao mặc, mày mới là muốn gì.?



- - tớ.. tớ… không phải đâu Tuyền, là chú Toàn đã mặc cho tớ, quần áo tớ còn ở góc kia kìa, không tin cậu cứ xem xét lại đi, chúng ta là bạn bè bấy lâu nay chẳng lẻ cậu không tin tớ sao? Huhu.. Chẳng phải cậu nói xem tớ như chị em ruột hay sao?



Tôi bật cười:



- - Mày đừng nói nữa, tao buồn nôn lắm. Chị chị em em muốn ăn luôn cây kem của chị, bạn bè gì cái loại như mày, tao thật hối hận vì k nhìn ra bộ mặt của mày sớm hơn.



- - Cậu.. Cậu..



Chú đưa tôi điện thoại:



- - Em xem đi.



Những thước phim quay lại hình ảnh của Tiến, cậu ta khai:
Bà nội hỏi nó:



- - Có thật là cháu đã làm như thế không hả Hà?



Nó khóc:



- - cháu xin lỗi, tại vì cháu yêu chú Toàn quá nên suy nghĩ nông cạn, bà, bà bỏ qua cho cháu nhé, cháu hứa sẽ không tái phạm nữa đâu bà



Bà nội ái ngại lắc đầu, gở tay nó:



- - lần này ta không giúp được gì đâu, hai đứa muốn xử sao thì xử.



Bà đi ra khỏi phòng, tôi lấy quần áo của nó ném vào người nó:Advertisement / Quảng cáo



- -- mặc vào đi rồi biến luôn cho tao nhờ. Giữa tao với mày từ nay có gặp lại cũng không nên tỏ ra quen biết. Cút..



Nó biết tình thế này không cứu vãn được, nên ngậm ngùi mặc quần áo vào rồi về phòng thu dọn đồ đạc, tôi đứng ở cửa phòng khoanh tay vào nhìn theo nhất cử nhất động của nó, tránh để nó giở trò. Chợt nhớ đến kết quả ở bệnh viện nhớ đến vỉ thuốc đang dang dở của nó hình như có liên quan đến nhau, tôi vội hỏi nó:



- -*nè, mày cho tao uống thuốc tránh thai phải không?



Nó nhếch môi cười:



- - giờ mày mới hiểu à.



- - Mày.. mày.. Mày cho vào đâu?



Lúc này nó cũng đã lấy hết quần áo, liền đứng dậy kéo valy lên rồi nói:



- - vào thứ mày thích nhất, mày gáng giữ chú cho chặt, tao nhất định sẽ giành lấy cho bằng được.



- - ra gầm cầu nó nằm mơ đi con. Dì Liên, khoá cửa lại.



Không hiểu sao con Hà đi rồi tôi lại khóc, nước mắt chảy dài xuống má, nhìn nó kéo va ly đi trong đêm tôi bỗng tiếc nuối những năm tháng hồn nhiên bên nhau, bây giờ chỉ còn là hoài niệm..