Chú Ái Tinh Không

Chương 200 :

Ngày đăng: 01:07 22/04/20


Editor: Nguyệt



“Không phải!” Vu Phàm lườm cậu.



“Chả cần nghĩ cũng biết, trưởng quan gian trá như thế, sao có thể bị bắt nạt được.” Chàng trai nhã nhặn nhìn cậu lính trẻ như nhìn tên ngốc.



“Ê! Văn Tân, đủ rồi nha!” Cậu lính trẻ có vẻ giận, chun mũi mắt gườm gườm nhìn chàng trai nhã nhặn tên Văn Tân.



Văn Tân nhún vai, cho qua vấn đề về IQ của cậu lính trẻ.



“Nói trọng điểm.” Gã cao to càng mất kiên nhẫn, cau chặt lông mày.



“Molokov, sao cậu lúc nào cũng nóng vội thế, không tốt đâu.” Vu Phàm khuyên bảo.



Molokov nhíu mày, anh nói mãi mà chưa vào vấn đề thì bảo tôi không mất kiên nhẫn sao được?



“Thật ra bạn cùng phòng của tôi đều rất trẻ.” Vu Phàm nói với giọng ưu sầu nhàn nhạt.



“Rồi sao nữa?” Molokov gõ bàn.



“Rồi … họ có ba người, một thiếu úy, hai hạ sĩ.”



Mọi người: …



Cậu lính trẻ gãi đầu không hiểu: “Thế thì có gì mà phải ngạc nhiên?”



“Ngu!” Văn Tân cốc đầu cậu, “Trưởng quan đang tự ti.”



“Tự ti? Sao phải tự ti?” Cậu lính trẻ vẫn không hiểu.



“Không nghe trưởng quan nói à, ba người kia đều rất trẻ, quân hàm lại tương đương anh ấy, có người còn cao hơn. Chắc chắn trưởng quan vốn định khoe quân hàm của mình, kết quả lại bị người ta đả kích rồi.” Văn Tân nhìn cậu ta như chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, như thể đang hỏi sao cậu có thể không hiểu.




Mãi đến khi bóng Nguyễn Minh Đức khuất sau hành lang, Vu Phàm mới bình tĩnh lại, phát hiện ra kẹo mút bị mình bóp nát, dính đầy lòng bàn tay.



Hít sâu một hơi, đè nén cơn giận trong lòng, Vu Phàm lạnh mặt, vội vàng trở về phòng.



Trong phòng, Từ Vệ Quốc lười biếng nằm trên giường, Chung Thịnh không biết lấy nước nóng ở đâu, pha một bình trà bưởi, hương thơm dịu ngọt tản mát khắp phòng, Ariel bình thản ngồi trên ghế, tay cầm cuốn sách đã đọc được hơn nửa.



Về phòng nhìn tình cảnh ấm áp này, Vu Phàm bỗng ngẩn ra, rồi nhanh chóng tỉnh táo lại. Cơn tức do Nguyễn Minh Đức gợi lên như được mùi hương trà ngòn ngọt xoa dịu, cái đầu đang nóng cũng nguội dần.



Chú ý tới gương mặt tinh xảo của Ariel, anh ta thầm giật mình, bỏ đồ ăn vặt xuống, đến trước mặt hắn.



“Có chuyện gì?” Một giây trước khi anh ta đến trước mặt, Ariel bỏ sách xuống, ngẩng đầu lên.



Vu Phàm gật đầu, chần chừ một lát rồi nói: “Chuyến đi này còn kéo dài một tháng, tốt nhất cậu đừng đến những chỗ vắng người một mình.”



Ánh mắt Ariel lóe lên. Hắn không hỏi gì, chỉ gật đầu: “Tôi biết rồi, cảm ơn.”



Vu Phàm nhìn Từ Vệ Quốc vẫn ngủ khò khò, rồi đến Chung Thịnh im lặng ngồi trên giường, quay sang nói với Chung Thịnh: “Tôi không đùa đâu, các cậu chỉ có ba người, các đơn vị khác tối thiểu cũng có hai tiểu đội, chẳng may xảy ra chuyện gì, các cậu dễ chịu thiệt nhất.”



“Tôi hiểu rồi. Chúng tôi sẽ cẩn thận.” Chung Thịnh nghiêm túc gật đầu, trong đầu nhanh chóng nghĩ xem tại sao Vu Phàm lại nhắc nhở họ như vậy.



Vu Phàm thở phào nhẹ nhõm, quay trở lại giường mình. Dù sao họ cũng không phải lính của mình, không cần mình phụ trách. Mình chỉ có thể nhắc nhở họ thế thôi, đường sau này còn dài, phải dựa vào chính họ. Trong quân đội, chuyện này chẳng hiếm gặp. Ngoài Nguyễn Minh Đức, còn rất nhiều người làm mấy việc xấu xa đó. Họ phải học cách tự mình đối mặt.



Căn phòng im ắng. Vu Phàm nằm trên giường buồn chán dùng quang não lướt web. Anh ta vừa xem một bộ tiểu thuyết không biết tên vừa vụng trộm quan sát những người khác trong phòng.



Còn trẻ thế này, trông không quá hai mươi, vậy mà trong ba người đã có một người là thiếu úy, hai người còn lại có cùng quân hàm với mình. Không biết binh đoàn cảnh vệ số 56 có ưu ái gì trong việc thăng quân hàm không, nhưng còn trẻ mà đi được đến vị trí này thì quả thật không thể xem thường.



Từ Vệ Quốc nằm giường trên đã phát ra tiếng ngáy khò khò. Vu Phàm thấy thế chuyển sang quan sát hai người ở phía đối diện.



Nguyệt: Xì poi trá hình đây, trước khi đến với chim khổng tước thì chúng ta sẽ có một đoạn nhạc đệm ở trên phi thuyền, ở chương này có thằng pháo hôi xuất hiện rồi đó, thằng này khốn nạn lắm ý, và xin mọi người chờ mong một màn rất chi là máu cờ hó của anh Ariel đó là bị chích thuốc kích thích =)) và rape:v