Chú Ái Tinh Không

Chương 215 :

Ngày đăng: 01:08 22/04/20


Editor: Nguyệt



Huống chi, tên Zaccai kia chắc đã ở trong động đá rồi, không biết bây giờ thế nào nữa.



“Đi thôi, mọi người chuẩn bị trước tinh thần, phải cẩn thận hơn đấy.” Từ Vệ Quốc trầm giọng nói.



Ariel và Chung Thịnh gật đầu, đi sát sau hắn.



Trong lúc nhóm Từ Vệ Quốc thăm dò trong động đá vôi, tìm kiếm tung tích của Zaccai, thì ở một nơi khác trong động, Zaccai cùng vài tên hộ vệ đang nghỉ ngơi.



“Điện hạ ăn một chút gì đi.” Một cô gái mặt mũi xinh đẹp cầm bình dinh dưỡng đi tới.



“Ừ.” Zaccai đáp một tiếng, nhận lấy bình dinh dưỡng nốc thẳng vào miệng. Lúc này hắn đã không còn dáng vẻ bảnh bao như khi mới tới trường Đệ Nhất, bộ quân phục vốn chói lòa nay bám đầy tro bụi, trông thật ảm đạm.



“Cocal thế nào rồi?”



Cô gái ngồi xổm bên Zaccai, khe khẽ nói: “Tay trái bị thương rất nặng, nếu không cứu chữa kịp thời, e là …”



Zaccai siết chặt bình dinh dưỡng trong tay, sau đó buông lỏng: “Là ta làm phiền các ngươi.”



Cô gái nghe vậy ngẩng phắt đầu lên, quỳ một gối trước mặt Zaccai: “Xin điện hạ đừng nói thế. Bảo vệ ngài là trách nhiệm của chúng tôi.”



Zaccai nhếch môi nở một nụ cười đắng chát. Biết trước thuốc giải rất khó tìm, nhưng hắn không ngờ hành động lần này ngay từ đầu đã lộ rõ trong mắt kẻ khác.



Nhìn bốn hộ vệ bị thương bên cạnh, Zaccai bỗng buồn rầu. Mười hai hộ vệ hoàng gia đích thân hắn đề cử, nay chỉ còn lại bốn người. Nhớ đến Myrdal phản bội mình, Zaccai lại không kìm được siết chặt tay thành nắm đấm.



Mười hai hộ vệ được bồi dưỡng từ nhỏ, bảo tình cảm giữa họ thân như anh em ruột thịt cũng không đủ. Hắn không tài nào tưởng tượng nổi có lý do gì khiến Myrdal phản bội. Nếu không bị Myrdal bán đứng, thì với thực lực của họ, đâu đến nỗi bị dồn ép đến bước đường này.



Cơ giáp không còn nhiều năng lượng, trong hang động kỳ bí này cũng không tìm đâu ra nguồn tiếp viện. Thuốc giải độc cho hoàng huynh thì chưa tìm được. Không những thế, còn có ít nhất mười cơ giáp không biết nấp ở chỗ nào, chờ tập kích họ.
Zaccai nghiêm túc nói: “Được rồi, một kẻ phản bội mà thôi, không đáng để chúng ta phí sức suy nghĩ. Bây giờ nên nghĩ cách ra khỏi nơi này đi.”



Cocal đỡ tay trái, mặt tái nhợt nói: “Điện hạ, tìm đường ra trong hang động nguy hiểm rình rập khắp nơi này quá mạo hiểm, chưa nói đến đám người ám sát kia, chỉ riêng loài cây sống trong này thôi đã đủ khiến chúng ta khốn đốn rồi.”



Zaccai nhấc mắt nhìn hắn: “Ý ngươi là chúng ta không tìm đường ra khác nữa, mà trực tiếp lao ra từ lối vào động?”



“Đúng vậy.” Cocal gượng cười, cúi đầu nhìn cánh tay mình, quỳ một gối, nói: “Điện hạ, Cocal đã thành tàn phế rồi, xin hãy để Cocal mở đường cho điện hạ.”



“Không được!” Zaccai dứt khoát từ chối. Hắn hiểu ý Cocal, cậu ta muốn làm mồi nhử để tranh thủ thời gian cho điện hạ Zaccai chạy thoát.



“Điện hạ.” Cocal chậm rãi nhắm mắt lại, rồi mở ra lần nữa, lắc đầu: “Cánh tay Cocal đã không cứu được rồi.”



“Ai nói thế, chỉ cần chúng ta ra ngoài đúng lúc là có thể …”



“Điện hạ!” Cocal lớn tiếng nói, “Cocal là hộ vệ của ngài, hộ vệ mà chỉ còn một cánh tay thì không gánh vác được trách nhiệm đó! Ngài cũng nói rồi, điều kiện tiên quyết là chúng ta có thể ra ngoài đúng lúc, nhưng với tình hình bây giờ, không hy sinh thì không thoát ra được.”



Zaccai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chặp Cocal.



“Điện hạ, xin hay nghe thần nói.” Cocal cười ôn hòa, “Nếu hy sinh một mình Cocal mà có thể giúp mọi người sống sót, thì đó chính là niềm vinh hạnh của Cocal.”



“Không được … Ta không cho phép …”



“Điện hạ!” Cocal nhìn thẳng vào mắt Zaccai, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, “Xin ngài chú ý đến thân phận của mình! Ngài là nhị hoàng tử của đế quốc Elan. Nếu đại hoàng tử không may bỏ mạng, ngài chính là vị vua tiếp theo của chúng ta. Ngài mang trong mình trách nhiệm nặng nề, không thể hành động thiếu suy nghĩ được!”



Zaccai đỏ hoe mắt. Các hộ vệ khác cũng quỳ xuống: “Điện hạ, chức trách của chúng tôi là bảo vệ tính mạng ngài, chỉ cần ngài có thể sống sót trở về, thì dù tất cả chúng tôi chết trong đây cũng đáng giá.”



“Các ngươi …” Zaccai vẻ mặt bi phẫn. Hắn biết các hộ vệ đã quyết tâm dùng tính mạng để đổi lấy con đường sống cho hắn. Nhưng hắn làm sao nhẫn tâm nhìn những người làm bạn với mình từ nhỏ đến giờ này hy sinh được.