Chú Ái Tinh Không

Chương 224 :

Ngày đăng: 01:08 22/04/20


Editor: Nguyệt



Trên ra-đa biểu thị sự tồn tại của thuốc giải, nhưng trong hang động rộng như mê cung này, nó không có tác dụng nhiều trong việc chỉ rõ phương hướng cho họ. Sau vài lần đi vào ngõ cụt, loanh quanh khoảng nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng Zaccai mới đến được lối rẽ gần điểm màu vàng trên ra-đa nhất.



Khoảng cách ngày càng thu hẹp, Zaccai phát hiện ra một chuyện rất kỳ lạ.



Rõ ràng họ đang đi đến chỗ “tim” của loài thực vật này, vậy mà không hiểu sao trên đường đi, số dây leo càng ngày càng giảm.



Chuyện này không khoa học!!!



Zaccai hét lên trong đầu.



Đáng lý ra “tim” là bộ phận quan trọng nhất, xung quanh phải có nhiều dây leo hơn kho dự trữ mới phải. Vậy mà càng đến gần, dây leo càng ít, đáng kinh ngạc hơn là dây leo ở kho dự trữ to bằng đùi cơ giáp, trong khi dây leo ở gần bộ phận “tim” thì ngày càng nhỏ, thậm chí có những dây leo chỉ bằng phần eo con người.



Trong lòng cảnh giác với hiện tượng quái dị này, nhưng Zaccai vẫn phải thừa nhận là hắn đã tin tưởng hơn vào cái kế hoạch không đáng tin của Ariel.



Cứ theo đà này, chắc lúc đến nơi có thuốc giải độc, dây leo chỉ to bằng cổ tay là cùng, nếu dùng cơ giáp thì hắn có thể thoải mái đột phá vòng vây, lấy được thuốc giải.



Zaccai nhìn ra-đa, bật thốt lên ngạc nhiên: “Hửm?”



“Sao vậy điện hạ?” – Coca căng thẳng hỏi.



“Không có gì.” Zaccai nhìn thoáng qua avatar của Chung Thịnh với vẻ nghi ngờ, nghĩ bụng phải chăng cậu ta đã biết chuyện này từ trước.



Ngay vừa rồi, hắn điều chỉnh phạm vi của ra-đa, lại ngạc nhiên phát hiện ra điểm vàng hắn tưởng chỉ có một, sau khi thu hẹp phạm vi quét mới biết hóa ra là hơn mười điểm vàng chồng lên nhau.



Có nghĩa là, ở trong “phòng” phía trước không xa, không chỉ có một cây thuốc giải, mà phải có đến ít nhất mười cây. Đây quả thật là tin tốt đối với hắn.
“Trước đó chúng tôi có dọa nạt gì anh sao?” Chung Thịnh đúng lúc tỏ ra ngạc nhiên.



Zaccai thấy tức như cả ngụm máu nghẹn trong ngực, muốn nôn mà không nôn được.



“Rõ ràng lúc trước các người nói đấy chính là tim của loài thực vật này, cho nên có thể là chỗ nguy hiểm nhất!!! Nhưng bây giờ trong động trống huơ trông hoác, ngoài mấy hạt giống khô quắt nằm trên mặt đất ra làm gì có cái gì nguy hiểm!”



“À …” Chung Thịnh gật đầu ra chiều đã hiểu, hỏi vặn lại: “Chẳng lẽ không nguy hiểm thì không tốt sao? Hay là điện hạ Zaccai muốn đổ thêm ít máu để thể hiện cái sự anh dũng của mình?”



“Cậu đừng có nói lạc đề!” Zaccai thẹn quá hóa giận quát. Hai cái tên khốn kiếp này, lúc trước thì nói như nguy hiểm lắm, rõ ràng là muốn dọa hắn, muốn để Từ Vệ Quốc thấy bộ dạng yếu đuối của hắn đây mà.



May là hắn kiên định, không lùi bước, nếu không, với hiểu biết của hắn về Từ Vệ Quốc, hắn mà giao nhiệm vụ cho thuộc hạ, Từ Vệ Quốc nhất định sẽ có ấn tượng rất xấu, cảm tình với hắn cũng sụt giảm nghiêm trọng. Vậy thì kế hoạch theo đuổi của hắn sẽ hỏng hết.



Chung Thịnh nhún vai, “Ngài Ariel nói, chúng tôi không hiểu biết toàn diện về đặc tính của loài thực vật này, ai biết được đó là nơi cất chứa hạt giống, mà không phải bản thể của thực vật. Lại nói, điện hạ Zaccai đúng là rất may mắn nha.”



Zaccai bi phẫn nhìn Chung Thịnh. Rút cuộc hắn trêu vào hai tên này lúc nào, mà khiến chúng gắng sức vùi dập hắn đến thế? Tốt xấu gì hắn cũng là nhị hoàng tử đế quốc Elan, duy trì quan hệ tốt với hắn cũng rất có lợi cho hai người đó, vậy thì rút cuộc là tại vì sao lại muốn đối đầu với hắn?



Zaccai đáng thương không biết rằng, kiếp trước hắn đắc tội Ariel, vô hình trung khiến hắn của hiện tại phải chịu bi kịch dù rất vô tội.



Mà xét ra thì, chỉ cần ra khỏi đây, hắn vẫn là nhị hoàng tử cao quý của một đế quốc, dù là người có thân phận như Ariel cũng không thể bất kính với hắn. Bây giờ khó lắm mới có cơ hội đả kích hắn, đương nhiên Ariel phải tranh thủ thời cơ rồi.



Ngoài chuyện Zaccai bị Ariel với Chung Thịnh đả kích, hành trình sau đó của họ thuận lợi đến bất ngờ.



Trong hang động chứa hạt giống, Zaccai dễ dàng lấy được thuốc giải độc. Với lại, lũ ám sát đấu đá với cây dây leo đã thu hút sự chú ý của hầu hết các cây ẩn giấu trong động đá, cho nên họ mới có cơ hội im hơi lặng tiếng rời khỏi hang động.



Men theo con đường mà nhóm Ariel đã thăm dò được, họ nhanh chóng rời khỏi động đá dưới lòng đất.