Chú Ái Tinh Không

Chương 61 :

Ngày đăng: 01:05 22/04/20


Editor: Nguyệt



Chung Thịnh cười cười, giải thích: “À, không có gì, chỉ nói mấy câu với trưởng quan Đặng thôi.”



“Ừ.” Ariel gật nhẹ đầu, xoay người đi trước, để lại cho Đặng Bồi một cái liếc mắt đầy thâm ý.



Nhìn Chung Thịnh bám theo Ariel như cái đuôi rời đi, Đặng Bồi gãi cằm, nhìn bàn tay vẫn còn nổi da gà, lẩm bẩm: “Chậc chậc, yêu nghiệt của gia tộc Clifford, mẹ nó chứ đúng là yêu nghiệt, vậy mà có thể gây cho mình áp lực lớn như thế.”



“Nhưng …” Đặng Bồi nhướn mày, cười mà như không cười nhìn bóng lưng bọn họ: “Uy hiếp trưởng quan không phải thói quen tốt đâu nha.”



Sau khi bắt đầu tiết học kỹ thuật chiến đấu, hơn hai mươi học viên còn lại một lần nữa sụp đổ.



Mẹ nó, trưởng quan Từ nói trưởng quan Đặng tâm trạng không tốt là giả đúng không!!



Anh ta tâm trạng không tốt chỗ nào, rõ ràng là có người giết cả nhà anh ta!!



Mà phạm nhân họ cũng đã tìm ra rồi, chắc chắn là sĩ quan trưởng và sĩ quan phó tội nghiệp. Nếu không, sao trưởng quan Đặng lại bảo bọn họ cùng nhau xông lên đánh sĩ quan trưởng và sĩ quan phó, còn phải kéo dài hai mươi phút.



Khi anh ta tươi cười tuyên bố quyết định này, chỉ có Chung Thịnh luôn luôn trầm ổn và Ariel mặt vĩnh viễn không đổi sắc là có thể giữ bình tĩnh.



“Trưởng quan Đặng, như vậy không tốt đâu.” – Lâm Phỉ Nhi kiến nghị. Hai mươi người quây vào đánh hai người, không phải quá đáng lắm sao?



“Yên tâm.” Đặng Bồi cười sáng chói: “Yên tâm đi, với thực lực của hai người họ, hai mươi người các bạn có khi còn chưa đủ.”



Lâm Phỉ Nhi rơi lệ đầy mặt. Trưởng quan, anh sợ họ chết chưa đủ thảm sao, lại còn gây thù chuốc án thay họ nữa. Đây đều là học viên dự bị của Đệ Nhất đấy, có ai không phải con cưng của trời tính tình cao ngạo đâu. Bình thường, biểu hiện của Chung Thịnh và Ariel rất xuất sắc, nhưng có xuất sắc đến mấy thì trước số lượng đông thế này e cũng không phát huy nổi.



Trưởng quan, anh có thù oán với sĩ quan trưởng và sĩ quan phó đúng không!!!



Không để ý đến nỗi lòng thương cảm của Lâm Phỉ Nhi, các học viên khác đều nóng lòng muốn thử. Lâm Phỉ Nhi đoán không sai, học viên có thể ở lại đây ai ai cũng có lòng kiêu hãnh và tôn nghiêm bị trưởng quan khinh thường trắng trợn như thế, mười người thì phải đến chín bắt đầu xoa tay chờ tẩn cho hai người kia một trận. Một người còn lại … tất nhiên là Fredia vẫn luôn cảm kích Chung Thịnh rồi. Nhưng sức của một mình cậu ta chẳng là gì so với hai mươi người ở đây. Vì thế, cậu chỉ đành cùng Lâm Phỉ Nhi im lặng nhìn nhau, hạ quyết tâm, chốc nữa sẽ không đánh hết sức.



Đặng Bồi không đợi họ chuẩn bị thêm đã bấm đồng hồ, hô: “Bắt đầu!”
Fredia nhìn đồng hồ, chỉ đành thở dài ngao ngán, đi ăn trưa.



Ariel luôn trả thù rất nhanh. Sau khi xử lý sơ qua vết thương ở phòng y tế, hai người trực tiếp đến căn tin ăn cơm trưa.



Lúc gọi cơm, Ariel quét nhìn căn tin một vòng, khi thấy được người nào đó, ánh mắt lóe lên, cầm khay ngồi ở bàn bên cạnh người nọ.



Trong bữa ăn, thái độ của Ariel rất khác thường, nói chuyện phiếm với Chung Thịnh, mà nói tới nói lui đều là không ngừng khen ngợi kỹ thuật chiến đấu của huấn luyện viên Đặng Bồi dường như lại tiến bộ.



Chung Thịnh liếc liếc người ngồi bàn bên cạnh, khóe mắt giật giật, nhưng động tác này lại động đến vết sưng trên mặt làm anh đau đến nhe răng.



Vuốt nhẹ lên những vết bầm tím, Chung Thịnh quyết đoán cùng thảo luận đề tài này với Ariel.



Hai người cứ thế vui vẻ ngợi khen Đặng Bồi, mà những lời họ nói với nhau lại lọt vào tai viên thiếu úy ngồi bàn bên cạnh không sót chữ nào.



Nhìn Tần Hi Nhiên nuốt nhanh giải quyết hết bữa trưa, sau đó vội vàng cầm khay rời đi, Chung Thịnh quay đầu nhìn Ariel nháy mắt đã trở lại an tĩnh, cúi đầu tiếp tục ăn cơm.



Cố tình hãm hại trưởng quan Đặng Bồi cái gì, anh không biết gì hết.



Tác giả:



σ[°△°|||]︴!!! Ariel lòng dạ hẹp hòi bắt đầu trả thù rồi! Thiếu úy Đặng Bồi, sao anh lại sa vào vũng bùn đó chứ? Bị trừng mắt sẽ không mang thai, nhưng hãm hại Chung Thịnh thì sẽ bị đánh đó.



┐[┘└]┌ Chung Thịnh bị Ariel làm hư rồi.



P/S: Trưởng quan Đặng lần này xem như tự làm tự chịu, coi khinh học viên dự bị là không đúng.



Tần Hi Nhiên bị lợi dụng tỏ vẻ không hề gì, dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, giao lưu võ thuật với Đặng Bồi một ván xem như giết thời gian.



Đặng Bồi bị đánh đến mặt mũi bầm dập rơi lệ đầy mặt …