Chú Hãy Ngủ Với Tôi

Chương 37 : Đối thủ mới

Ngày đăng: 11:42 18/04/20


- Hi vọng anh Tôn đừng chạm vào Đỗ Như thế này, sẽ không được hay.



Ban đầu là bất ngờ, tiếp theo Tôn Duy nhìn thẳng vào đôi mắt đang hằn rõ sự khó chịu từ đối phương khi nói ra câu nói rành rọt ấy.



Trong lúc Tôn Duy với Trương Tân đang đối mặt nhau thì khi đó, Thái Bá cũng đối diện với một vấn đề gây bức bối. Ban nãy trong buổi tiệc, Thái Bá và Trương Tân đã có cuộc nói chuyện riêng. Dù trông cả hai rất vui vẻ nhưng chẳng ai ngờ rằng, họ đều đang gửi đến nhau những lời "đe doạ" ngầm. Đặc biệt là Trương Tân, dẫu biết Nguyễn Thái Bá thuộc hàng lão làng trong giới kinh doanh mỹ phẩm nhưng anh chàng tổng giám đốc trẻ tuổi này chẳng ngần ngại khi nói rõ rằng:



- Tôi đã nghe Đỗ Như kể "một vài chuyện" về ngài và thứ lỗi tôi nói thẳng, cách hành xử lẫn việc làm của ngài thật không hay chút nào! Tôi vẫn sẽ tôn trọng ngài trên phương diện công việc nhưng kể từ giờ tôi hi vọng ngài đừng làm những chuyện gây tổn thương cho cô ấy.



- Tôi không nghĩ là Đỗ giám đốc ba hoa như thế...



- Ba hoa? Ồ không, tôi lại nghĩ là Đỗ Như chỉ muốn tôi cẩn thận hơn thôi. Thương trường mà, biết rõ đối thủ luôn giúp ta có lợi thế hơn.



Lòng đang giận lắm nhưng Thái Bá vẫn giữ vẻ điềm nhiên, nhếch mép hỏi:



- Trương tổng đây cứ gọi thẳng tên Đỗ giám đốc với vẻ thân thiết như vậy sao?



Trương Tân cười nhẹ đồng thời đưa tay lên vuốt nhẹ mép áo vét sang trọng trên người đối phương, chậm rãi cho từng lời nói:



- Vậy là Nguyễn giám đốc chưa biết rồi, tôi thực ra là bạn trai cũ của Đỗ Như.



Nghe xong ba từ được nhấn mạnh kia, nụ cười vờ vịt trên môi Thái Bá lập tức biến mất. Tay Trương tổng này đúng là rất biết cách khiến người khác bất ngờ! Trước, ông cũng đã phần nào nghĩ rằng mối quan hệ của hai người có phần mật thiết nhưng sự thật họ từng là người yêu thì quả là không thể nghĩ ra. Ông nhớ Đỗ Như từng nói mình vừa bị bạn trai bỏ rơi, thế ra người đó chính là Trương Tân!



Nghiến răng vì không kìm được nóng giận, Thái Bá đập mạnh tay vào kính xe:



- Tại sao có nhiều kẻ muốn che chở cho cô ta như vậy?



"Cô ta" ở đây dĩ nhiên là ám chỉ Đỗ Như! Thái Bá không ngờ rằng, một người uy quyền như mình lại có ngày phải chịu "khổ sở" chỉ bởi một cô gái trẻ chỉ mới đôi mươi. Chẳng những vậy, cô còn là người phụ nữ mà ông muốn chiếm đoạt hơn bất kỳ ai khác! Cao cao tại thượng như thế nhưng không rõ từ lúc nào người đàn ông đó lại bị xoay vần trong cảm xúc nửa khát khao nửa căm hận đối với cô!
- Để làm gì? - Đỗ Như ngạc nhiên.



- Hiện tại, uy tín của Hoà Hiệp đã giảm nên khó lòng mà bán được sản phẩm mới. Chúng ta sẽ dùng kế sách gọi là "tiền trảm hậu tấu", có nghĩa tung sản phẩm ra trước tuy nhiên sẽ giữ bí mật về tên công ty sản xuất! Để cho khách hàng sử dụng thử, đến khi đạt được hiệu quả nhất định thì bấy giờ mới công khai là mỹ phẩm của Hoà Hiệp. Nếu nó được bán dưới danh nghĩa Nior, có thể sẽ lôi kéo một lượng đông đảo khách hàng.



Đỗ Như hơi bất ngờ trước chủ ý này. Đúng là với tình hình hiện tại, kế hoạch này có phần khả thi nhất! Nếu biết là Hoà Hiệp khéo sẽ ít người mua, nhưng nếu để khách hàng dùng thử sau đó đánh giá trên sự công bằng thì sẽ có lợi cho Hoà Hiệp. Một khi đã không bị yếu tố chủ quan đánh vào tâm lý thì người ta sẽ có cái nhìn công bằng, đúng đắn hơn. Nhưng việc Nior chấp nhận thay danh nghĩa Hoà Hiệp bán sản phẩm này thì có phần rủi ro quá.



- Lỡ kết quả không như ý muốn, có thể Nior cũng bị vạ lây thì...



- Không sao đâu. - Trương Tân ngắt lời cô gái - Chỉ cần sản phẩm mới đạt chất lượng thì anh tin kết quả sẽ không đến nỗi tệ.



Trước sự kiên quyết đó, Đỗ Như cũng không thể nói gì thêm ngoài việc gật đầu.



***



Trong lúc Đỗ Như và Trương Tân suy tính cho chiến lược về sản phẩm mới thì lúc này, Tôn Duy lại đang làm một việc vô cùng quan trọng: hoàn thành thủ tục ly hôn! Sau bao nhiêu ngày chờ luật sư chuẩn bị đầy đủ giấy tờ thì hôm nay, vợ chồng Tôn Duy và Ngọc Thuỳ chính thức ký đơn ly hôn rồi nộp cho Toà án thụ lý. Thời gian Toà tiến hành giải quyết sẽ phải kéo dài khoảng vài tháng.



Sau khi rời khỏi văn phòng luật sư, Tôn Duy thở mạnh ra một phát. Đúng lúc lại nghe giọng Ngọc Thùy cất lên đầy nhẹ nhõm:



- Tuy còn phải chờ thời gian giải quyết nhưng có lẽ Toà sẽ chấp thuận thôi. Vậy thì xem như chúng ta kết thúc, đường ai nấy đi.



- Xem ra cô chờ thời khắc này đã lâu rồi nhỉ?



- Phải, kể từ lúc quen Thái Bá thì tôi đã luôn muốn ly hôn! Thật ra tôi biết anh và tôi đều chẳng hạnh phúc với cuộc hôn nhân này, thôi thì chia tay để bớt giày vò nhau cũng như cho đối phương tìm lấy cuộc sống mới.



Nhoẻn miệng cười, Ngọc Thùy ung dung bỏ đi trước. Còn lại một mình, Tôn Duy ngước nhìn ánh mặt trời chói loà, đúng là cái cảm giác từ giờ đã có thể tự do không phải bị "xiềng xích" vì một cuộc hôn nhân vô nghĩa quả là thoải mái.