Chu Sa

Chương 28 : Chúc mừng năm mới (2)

Ngày đăng: 13:51 30/04/20


Dịch: Mama Tổng Quản



Có thể mang đi nơi khác không cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là sự tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!



(*"▽`*)...(*"▽`*)



- ------------------------------------------------



Năm mới, đầu tiên là phải đổi tư thế.



Ngoài cửa sổ là quảng trường khu vùng vịnh, pháo hoa mừng năm mới liên tục nở rộ nơi đây.



Pháo hoa nổ tung, chiếu sáng một vùng trời, liếc mắt một cái là thấy cơ thể giao triền trước cửa sổ lầu năm mươi rõ mồn một, nhũ hoa của Chu Sa dán vào cửa kính, còn Cố Đình Trạch nắm lấy eo cô, từ phía sau không ngừng đâm vào rút ra.



côn th*t Cố Đình Trạch khuấy động bên trong hoa huy*t Chu Sa, dâm dịch Chu Sa dọc theo đùi cô chảy xuống không ngừng.



Không chỉ có pháo hoa lấp lánh, Cố Đình Trạch cảm thấy trước mắt mình cũng có từng đợt trắng loá, cánh hoa và tiểu huyệt Chu Sa siết chặt lấy côn th*t hắn, từ trên xuống dưới, mỗi lần rút ra cánh hoa sẽ mở ra, khi tiến vào lần nữa liền bao trùm lại, sâu bên trong tiểu huyệt vẫn hút lấy hắn như cũ, ngăn cản hắn rời đi, lúc hắn xông vào liền vội vàng mút vào.



Chu Sa nũng nịu rên rỉ, tất cả đều làm hắn kích động.



Cố Đình Trạch duỗi tay bóp lấy con thỏ ngọc của Chu Sa, lớn thật... Lúc mặc quần áo không thấy lớn như thế... vậy mà một tay đều nắm không trọn



Ngón tay hắn vân vê nhũ hoa Chu Sa, cảm nhận biến hóa nhỏ nhoi trong cơ thể Chu Sa, hắn điều chỉnh góc độ côn th*t một chút, để phân thân có thể cọ vào phía trên tiểu huyệt Chu Sa.



Rất nhanh, hắn cảm nhận được Chu Sa run rẩy, Cố Đình Trạch đẩy nhanh tốc độ, không ngừng va chạm vào điểm nhỏ kia, trong giọng của Chu Sa có chút nức nở: "Không... Không cần... Là chỗ đó... Sắp không được rồi..."



Tiếng nói đứt quãng, lại khiến Cố Đình Trạch càng muốn làm mạnh hơn.



Kiểu tiến công có mục đích này Cố Đình Trạch rất nhanh khiến Chu Sa mềm nhũn, cô run đến nỗi không có cách nào đứng vững, tựa vào cửa kính trượt dần xuống.



Cố Đình Trạch ôm Chu Sa về giường, hắn có chút dương dương tự đắc, lần này hẳn là Chu Sa cao trào trước rồi.



Lúc này Cố Đình Trạch lộ vẻ thoải mái không ít, hắn bắt đầu liếm mút nhũ hoa Chu Sa, nụ hồng mai kia trong lúc cao trào đã đứng thẳng, nay Cố Đình Trạch mút vào càng thêm đỏ tươi mướt mát.


Giang Thâm nghe tiếng tranh cãi trong phòng càng lúc càng lớn, câu lên một nụ cười lạnh lùng.



Giang Thừa đẩy mạnh cửa ra, nhìn Giang Thâm đứng trước cửa, bước chân cũng không hề dừng lại, rời khỏi Giang gia.



Hắn vẫn không biết Giang Thâm kêu hắn tới chuyến này rốt cuộc là vì điều gì.



Nhưng nghe Giang Minh Sâm kể lể chuyện tình cảm cha con làm hắn thấy mắc ói vô cùng.



Giang Thâm cũng không vào trong, hắn vẫn ôm cánh tay đứng ở cửa như cũ, Giang Minh Sâm tựa lưng vào ghế ngồi thở hổn hển, dường như cũng bị Giang Thừa chọc tức không nhẹ.



"Con trai tốt trong ảo tưởng của ông, lại không cùng ông diễn màn quan hệ cha con tốt đẹp đấy." Lời nói Giang Thâm đầy châm biếm.



"Đều là nghiệt tử!" Giang Minh Sâm tức giận mắng.



"Cho nên, ông hãy cất cái kỹ cái tâm tư nhỏ này của ông đi, Giang Thừa cũng sẽ không nhận phần tình cảm này của ông đâu." Giang Thâm cười lạnh một cái xoay người đi.



Trước đó không lâu, Giang Thâm phát hiện Giang Minh Sâm lập di chúc.



Cổ phần của Giang Minh Sâm không bị đoạt đi nhiều lắm, ông ta bị Giang Thâm hãm hại, về sau nhịn không được nữa mới ảo tưởng tới một đứa con trai khác, nó kiên cường tự lập, hẳn là nó cũng hiểu chuyện đáng yêu.



Giang Minh Sâm hào phóng chia cho Giang Thừa năm mươi phần trăm cổ phần.



Giang gia không có bí mật, Giang Thâm đứng trước giới hạn nổi điên bỗng bình tĩnh lại.



Ông ảo tưởng à?



Được, để ông cảm nhận rõ ràng một chút, con trai tốt của ông, rốt cuộc đối với ông như thế nào.



Giang Thừa sẽ không đặt chân đến Giang gia, hắn chỉ có thể dùng một trận cá cược nhỏ kêu Giang Thừa tới nhà.



Mà kết quả, a...



Năm mới, thật là một khởi đầu tốt đẹp.