Chú

Chương 5 :

Ngày đăng: 14:49 18/04/20


Bạn thân cầm thẻ phòng, nhìn thấy một ông chú đẹp trai đứng trước mặt thanh niên, đang khom lưng nhìn con ma men nằm trên ghế sô pha.



Nghe thấy tiếng nói của cậu ta còn ngẩng đầu lên nhìn lại.



Đôi mắt của ông chú đẹp trai này thâm thuý mà sắc sảo, ánh mắt ấy quả thật khiến bạn thân mềm từ đầu đến chân.



Thực sự là loại hình siêu cực phẩm*, bạn thân thầm than trong lòng.



*Bản gốc là 天菜 – Thiên thái. Đây vốn là một từ mạng xuất phát trong Happy Camp. “Thái” nghĩa đen là món ăn, nghĩa bóng là loại hình mình thích. Còn khi nói thiên thái tức là loại hình đó cực cực cực tuyệt vời, bạn đã yêu thích đến mức không phải kiểu đấy thì không thể yêu được ai khác nữa. Tui không tìm được từ tiếng Việt tương đương nên bê phần giải nghĩa lên đây với hi vọng có cao nhân giúp đỡ.



Sau đó chú đẹp trai mở miệng, hắn hỏi: “Cậu với Tiểu Khâm là?”



Người trẻ chơi ở ngoài đến hơn nửa đêm rồi cùng thuê phòng ngủ, thật ra cũng bình thường.



Tiếc rằng chú là Bi, hắn vừa phát hiện con trai của người bạn tốt của mình cũng không thẳng.



Thêm nữa vừa thấy cái khuyên núm vú, e rằng còn biết chơi lắm.



Lại nhìn cậu thanh niên trẻ trung đang cầm thẻ phòng này, da mịn thịt mềm. Ông chú nở một nụ cười hiền hoà, sau khi nhận được câu trả lời của bạn thân mới gật đầu nói: “Tôi là chú của nó, đã muộn thế này rồi, có cần đưa các cậu về không?”



Bạn thân đã đặt phòng rồi, làm gì cần về nữa.



Nào ngờ lúc này, đột nhiên thanh niên lại ngồi dậy, miệng thì lầu bầu nói mê. Cậu đứng dậy, bước xuống khỏi ghế.



Chú tay nhanh mắt lẹ mà đỡ lấy.


Quần lót trắng quần jean xanh, bao lấy thân thể thanh xuân mơn mởn.



Xương vai linh hoạt, hõm eo lõm sâu.



Hình như thanh niên đang hờn vì không cởi được quần xuống, tức giận hừ hừ, còn gọi tên bạn thân bảo cậu ta lại giúp.



Bạn thân nuốt nước miếng đánh ực, hôm nay thanh niên có chỗ không đúng.



Cậu ta còn chưa động, chú đẹp trai bên cạnh đã lên.



Hắn đi tới. Ông chú này thật sự rất cao, khí thế rất mạnh.



Hắn mặc một chiếc sơ mi sẫm màu, một chiếc carvat khổ nhỏ, là kiểu trang phục rất lãnh đạm.



Cổ tay áo gọn gàng tỉ mỉ, đồng hồ đeo tay tinh xảo.



Hắn giơ tay lên phần eo thanh niên, chậm rãi rút thắt lưng của cậu ra.



Ông chú không hề kề sát thanh niên, trước sau vẫn giữ một khoảng cách nhất định.



Nhưng mà chính cái khoảng cách ấy lại khiến người ta đỏ mặt tía tai.



Hắn đỡ bụng dưới của thanh niên, động tác hoàn toàn tự nhiên, dường như chỉ lơ đãng lưu lại. Sau đó quần của thanh niên liền rơi xuống, quần lót lại bị chú dùng đầu ngón tay kéo lên.



Hắn buông tay, khiến mép quần bắn cái tách vào mông.



Bạn thân đỏ mặt, vô cùng lúng túng.



Lúc này chú mới khẽ cười, nói: “Bé ngoan, không được tuỳ tiện cởi sạch trước mặt người khác.”