Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 245 : Thần Linh Ngưng Thần

Ngày đăng: 12:09 30/04/20


Dịch: Đức Thành



Tuy ba gã phía đối diện đã rất kinh hãi, nhưng cuối cùng bọn hắn vẫn không buông bỏ, cả ba đồng thời phóng xuất Võ Hồn, không chút do dự mà đánh tới hướng Nguyên Ân Huy Huy. Nếu võ hồn của Nguyên Ân Huy Huy là Trường Cung, vậy hẳn là am hiểu công kích từ xa.



Nguyên Ân Huy Huy chỉ khinh thường cười nhạt một tiếng, trên người hắn, đệ nhất Hồn Hoàn hào quang lóng lánh, trong miệng còn lẩm bẩm: Đệ nhất Hồn Kỹ, Thần Linh Ngưng Thần!



Hắn vừa nói, một bên dùng tay trái giơ cao thanh Trường Cung. Trên thanh Trường Cung màu tím, tất cả những điểm sao màu ám tím đột nhiên phát sáng lên, tay phải kéo cung cài tên, dây cung mở ra, một mũi tên hoàn toàn do năng lượng ngưng tụ đã xuất hiện ở trên tay. Hắn kéo cung với một tốc độ như thiểm điện, gần như còn chưa có mấy người kịp thấy rõ thì mũi tên tóm đó đã bắn ra. Quá nhanh, dường như hắn căn bản không cần phải ngắm.



Trong đám đệ tử này. Lam Hiên Vũ chính là một trong số ít những người mơ hồ cảm giác được, trong nháy mắt hắn kéo dây cung thì cũng đã hoàn thành việc  tập trung vào đối thủ. Ba gã phía đối diện có thể đến đây tham gia thi vòng hai thì tất nhiên cũng không phải dễ xơi như vậy, bọn hắn lập tức lóe thân mà tránh. Tuy bọn hắn còn không thấy rõ mũi tên đang phóng tới hướng ai, nhưng né tránh trước luôn là hành động đúng.



Nhưng mũi tên màu tím kia lại như có mắt, nó vẽ ra một đường vòng cung trên không trung, tinh chuẩn vô cùng mà phóng đến trước mặt gã hồn sư ở giữa. Hắn chỉ kịp nâng võ hồn mình vừa mới phóng xuất ra. Một thanh đao dài sáng loáng chém da mà ngăn cản



"Oành___!"



Tử quang bạo liệt như pháo hoa nở rộ. Mà từng điểm hào vừa nổ tung tóe kia, giờ lại bắt đầu tập tung bắn tới gã này từ bốn phương tám hướng. Tử tinh linh cung, tinh linh tiễn, đệ nhất Hồn Kỹ, Thần Linh Ngưng Thần, tập trung tư tưởng suy nghĩ tập trung, tiễn vô hư phát, không phát nào hụt!



Mà ngay khi mũi tiễn đầu tiên vừa bay ra, mũi thứ hai và thứ ba đã tiếp nối mà phóng, ra cung ba lần nhưng lại như hoàn thành cùng lúc. Hai gã tam hoàn hồn sư còn lại cũng đồng dạng là không chỗ né tránh, chỉ có thể chọi cứng với công kích của hắn, cuối cùng vẫn là bị oanh kích bay ngược mà ra.



Đôi mắt hai màu khẽ chớp chớp lộ vẻ hài lòng, Nguyên Ân Huy Huy thu cung mà đứng. Trên không trung, từng điểm hào quang bị trọng tài tản ra, điều này cũng có nghĩa là trận đấu này đã xong. Không hề nghi ngờ, đây chính là trận đấu được kết thúc nhanh nhất, cũng là trận đấu chênh lệch thực lực lớn nhất. Mà Nguyên Ân Huy Huy chính là người chiến thắng!




"Đương nhiên không!" Lam Mộng Cầm bĩu môi: "Đến cùng là ngươi đã dùng biện pháp gì khiến Võ Hồn của bọn hắn mất hiệu lực vậy? Đánh với những người khác cũng có thể như thế sao?"



Lam Hiên Vũ bất đắc dĩ nói: "Ta thật sự không biết. Lúc đó công kích của hắn đánh lên người ta, không biết vì sao mà tất cả áp lực đều đột nhiên biến mất, sau đó cả ba người bọn hắn liền mất đi sức chiến đấu. Tiếp theo thì các ngươi cũng đều thấy cả rồi."



Lam Mộng Cầm nhìn lên nhìn xuống trên người hắn: "Nếu không phải hiện tại không có thời gian thì ta thật muốn tìm ngươi luận bàn một lát, ta muốn xem Võ Hồn của ta đánh lên người ngươi có mất hiệu lực hay không. Mà thôi, không nói mấy cái này nữa, các ngươi thấy tên kia thế nào?"



Lam Hiên Vũ nói: "Rất mạnh. Thực lực quá mạnh, mà lại chuyên công kích từ xa nên tốc độ hẳn là cũng rất nhanh. Có vẻ không thể tránh khỏi mũi tên đó của hắn. Mà đây vẫn chỉ là đệ nhất Hồn Kỹ."



Lam Mộng Cầm mang vẻ mặt chán ghét mà nói: "Nhưng lại quá ngạo mạn khoe khoang, ngay cả tên Hồn Kỹ cũng phải kêu ra như sợ người khác không biết vậy. Ta ghét nhất là mấy loại người này."



"Nhưng thực sự rất mạnh."  Lưu Phong vẫn không mở miệng đột nhiên nói một câu.



Đống Thiên Thu nói: "Hồn lực cùng Võ Hồn của hắn đều mạnh một cách phi thường. Hẳn là võ hồn cũng có tác dụng đặc thù gì đó thúc đẩy tu luyện.”



"Ừm." Lần này Lam Mộng Cầm cũng không phản đối. “Đúng, nếu không phải vậy thì hắn cũng không có khả năng tu luyện tới ngũ hoàn tại cái tuổi này. Ít nhất chúng ta đều chưa từng thấy qua Hồn Vương tại mười hai tuổi. Cho dù ở Sử Lai Khắc Học Viện thì tình huống như vậy sợ rằng cũng không nhiều. Còn không biết tiếp theo sẽ khảo hạch cái gì, nếu vẫn là sàn thi đấu, vậy sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ đụng phải hắn, phải nghiên cứu chút đối sách mới được."



Lam Mộng Cầm nói tiếp: "Năng lực của hắn có chút khắc chế đối với ta, đơn thể công kích từ xa chính là thứ ta ghét nhất. Hơn nữa hồn lực của hắn còn rất mạnh, lực bộc phát cũng không thể yếu, rất ảnh hưởng tới sự triển khai của ta. Mà Tinh Thần Lực của hắn cũng tuyệt đối không kém, ta cảm thấy ít nhất phải có bảy trăm điểm trở lên. Mấy người chúng ta muốn thoát khỏi sự tập trung của hắn thực sự là quá khó. Hình như cái đệ nhất Hồn Kỹ kia còn có thể tạm thời gia tăng cường độ Tinh Thần Lực, giúp bắn tập trung dễ dàng hơn, đây mới là nguyên nhân không phát nào chệch. Đó căn bản không phải nhắm trúng, mà là Tinh Thần Lực dẫn đường mũi tên."