Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4
Chương 36 : Trò chơi
Ngày đăng: 12:06 30/04/20
Dịch giả: Đức Thành
" Đây là ở trong ý thức của ngươi, sau này tinh thần lực của ngươi trở nên mạnh mẽ thì ngươi sẽ rõ vấn đề này, thực ra thì ý thức của chúng ta cũng là một phiến không gian, chẳng qua là người bình thường sẽ không có cách nào khống chế mảnh không gian này mà thôi. Cho nên hiện tại thì ngươi chỉ có thể để ta dẫn dắt thì mới có thể tiến vào mảnh không gian này, vì hiện tại mảnh không gian ý thức bày của ngươi còn rất yếu. Nhưng sau này sẽ rất mạnh đấy." Na Na khẽ cười nói.
Lam Hiên Vũ nghe mà có chút không hiểu: "Ý thức không gian? Chính là Tinh Thần Lực sao?"
Na Na suy nghĩ một chút rồi nói: "Hẳn là vậy a. Sau khi ta dùng tinh thần lực mới hiểu được những điều này."
"Thật thú vị, vậy sau này ta có thể gặp lão sư ở chỗ này không?" Lam Hiên Vũ hỏi.
Na Na nói: "Chỉ cần khoảng cách không quá xa thì hẳn là là cũng được. Có điều, chỉ có thể là ta tới tìm ngươi."
"Tốt! Tốt!" Lam Hiên Vũ cao hứng bừng bừng mà nói.
Na Na nói: "Vậy từ giờ ta đã là lão sư của ngươi, ngươi muốn học cái gì đây?"
Lam Hiên Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta cũng không biết. Có điều, ở học viện có một nữ sinh luôn khi dễ ta, mà Hồn Kỹ của nàng lại là trăm năm, nhưng không biết vì cái gì mà hồn kỹ đó lại mất hiệu lực với ta.Na Na lão sư, ngươi có đánh nhau không?"
Na Na ngẩn người một lát: "có lẽ là có a."
Lam Hiên Vũ nói: "Thế nhưng có phải đánh nhau là không tốt không?"
Na Na nở nụ cười: "Cái này thì phải xem lý do đánh nhau là gì, nếu vì bảo vệ ai đó nên bảo vệ thì đó cũng không phải là không tốt. Thí dụ như mẹ ngươi bị người khi dễ thì chẳng lẽ ngươi lại không bảo hộ nàng sao? Mà khi ngươi muốn bảo hộ nàng nhưng lại không có năng lực thì ngươi nên làm cái gì bây giờ?"
Có vẻ như Lam Hiên Vũ đã có chút hiểu ra: "Vậy tu luyện chính là vì bảo hộ người sao? Bảo vệ người mình yêu quý?"
"Ừm, ngươi có thể hiểu như vậy. Đúng vậy a, có thể bảo vệ người mình thích." thần sắc của Na Na đột nhiên trở nên mê man, hình như nàng đã nhớ ra cái gì đó.
Lam Hiên Vũ quơ quơ tay trước mặt nàng: "Na Na lão sư, ngươi làm sao vậy?"
Trọn vẹn bảy ngày a! Dưới cái tư thế nửa ngồi nửa nằm mà lại phải kiên trì lâu như vậy thì đối với bất cứ ai cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Lúc này thì chỉ có Lam Hiên Vũ là đang lộ ra thần thái sáng láng, không biết vì cái gì, nhưng Nam Trừng cảm thấy mắt con trai mình trở nên sáng ngời hơn rất nhiều.
Trở lại hành tinh hiên La, tất cả mọi thứ đều trở nên quen thuộc, mà sau khi ra khỏi khi thuyền thì Lam Hiên Vũ không ngừng ngó ngang ngó dọc, hắn đang cố gắng tìm kiếm bóng dáng kia. Trò đuổi bắt của hắn và Na Na đã diễn ra vài chục lần trong suốt chuyến đi, hai người cũng đã quen thuộc rất nhiều. Khi hắn vui vẻ nhất là lúc Na Na cố ý để cho hắn bắt được mình.
Mặc dù trong thế giới tinh thần thì cũng không có cảm giác gì, nhưng mỗi khi hắn bắt được Na Na thì đều có cảm giác rất an toàn.
"Đừng ngó nghiêng nữa, lão sư sẽ tới nhà tìm ngươi. Giờ thì cứ về cùng ba mẹ trước đi." Giọng nói của Na Na đột nhiên vang lên trong đầu hắn.
Lam Hiên Vũ gần như là thốt ra: “ vâng”
"Vâng cái gì vậy?" Nam Trừng nghi ngờ mà nhìn về phía hắn.
Lam Hiên Vũ cười híp mắt mà nói: "Đây là bí mật, không nói cho mẹ."
Sắc mặt Nam Trừng đột nhiên nghiêm nghị lại, nàng cứng rắn nói: "Vậy tịch thu mô hình của con."
"A? Đừng, đừng mà mẹ yêu." Lam Hiên Vũ lập tức ôm lấy eo Nam Trừng, hắn mở to đôi mắt ngập nước mà nhìn nàng.
Nam Trừng lập tức nở nụ cười: "Được rồi, mẹ trêu đấy, chúng ta nhanh về nhà a, về nhà tắm rửa cho thật tốt đã."
Bọn hắn không dừng lại ở Thiên La Thành mà trực tiếp bay tới Tử La Thành, rút cuộc thì cũng về tới nhà trong tối hôm đó.
Vừa về tới nhà, Nam Trừng cùng Lam Tiêu lập tức nằm vật ra giường, cũng không muốn nhúc nhích một chút nào. Chuyến đi vũ trụ dài như vậy thật sự là rất mệt mỏi a!
Lam Hiên Vũ cũng có chút mệt rồi, nhưng hắn còn nhớ rõ Na Na đã nói nên không có đi ngủ, mà vào phòng mình ngồi minh tưởng. Ngay sau khi hắn tiến vào trạng thái minh tưởng không lâu thì thế giới tinh thần của hắn lại một lần nữa sáng lên.