Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 104 : Thủ Đoạn Lôi Đình

Ngày đăng: 15:46 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- ----------------------------------------------------



Lấy đâu ra một bạn trai giả thì có thể giải quyết chứ? Lãnh Tuyết nghĩ mọi chuyện quá đơn giản.



- Cho dù như thế nào tôi đều không khuất phục dưới dự tính của gia tộc.



Trên mặt Lãnh Tuyết lộ vẻ kiên định.



- Nếu Tống Ngọc dây dưa không rõ, em sẽ làm thịt anh ta.



Diệp Hạo hung dữ nói.



- Đừng!



Lãnh Tuyết giật nảy mình.



Tống Ngọc là cháu ruột của Tống lão gia, nếu Diệp Hạo bắt anh ta làm thịt, cho dù Lâm gia cũng không thể bảo vệ được Diệp Hạo.



- Đùa cô vậy thôi.



Diệp Hạo cười nói.



- Em dọa tôi sợ đó!



Lãnh Tuyết trừng hắn một cái.



- Không có chuyện gì thì em quay vào lớp học đây.



- Em muốn làm bác sĩ không?



Bỗng nhiên Lãnh Tuyết hỏi.



- Không muốn.



- Vậy em đăng ký vào đại học Trung Y làm gì?



- Cho cha mẹ một câu trả lời thỏa đáng, cho mình một câu trả lời thỏa đáng, cho nhân sinh một câu trả lời thỏa đáng.



Diệp Hạo nói khẽ.



Sau đó Diệp Hạo quay về lớp tiếp tục học bài.



Đợi bốn tiết buổi sáng kết thúc, Diệp Hạo đi với ba bạn cùng phòng ra cửa.



Vừa mới ra cửa lớp, Diệp Hạo thấy Hứa Manh Manh đang yên lặng đứng như một đóa hoa trắng nhỏ.



Cô lẳng lặng đứng đợi ở cửa, không tranh giành, không khoe sắc, nhưng không ai có thể bỏ qua xinh đẹp của cô.



Lúc cô nhìn thấy Diệp Hạo, trên mặt không khỏi hiện lên ý cười.



Cô bước nhanh đến trước mặt Diệp Hạo, đưa tài liệu trong tay cho hắn:



- Đây là tài liệu liên quan đến cuộc thi thành ngữ?



- Chỉ có vậy thôi sao?



- Anh có thể đọc hết trong vòng nửa tháng không?



Hứa Manh Manh mở to hai mắt nhìn.
- Nếu mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi.



- Chị không dám.



- Vì sao?



- Một quyết định của chị ngoại trừ liên quan đến lợi ích của năm vạn công nhân còn có quyền lợi của 18 vị cổ đông, bởi vậy chị phải suy đi nghĩ lại từng quyết định.



- Lâm gia không nên do một người phụ nữ gánh vác.



Lâm Nhu Nhi nhẹ nhàng lắc đầu, nếu như có thể cô cũng không muốn.



Nhưn đám Lâm gia nhị đại chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, mà ba đời Lâm gia càng chỉ biết xa hoa trụy lạc, Lâm gia ngoại trừ cô ra không có ai là nhân tài.



Đi khoảng chừng nửa canh giờ, Lâm Nhu Nhi đến tập đoàn Lâm thị.



Đây là một tòa kiến trúc vòng tròn 33 tầng, được cho là kiến trúc mang biểu tượng của Ma Đô.



Lâm Nhu Nhi đến khiến cấp cao của tập đoàn khiếp sợ, ai cũng không ngờ vậy mà Lâm tổng lại xuất viện nhanh như vậy.



Sau khi Lâm Nhu Nhi đi tới văn phòng tổng giám đốc, ra mệnh lệnh đầu tiên.



1 tiếng sau tổ chức hội nghị khẩn cấp.



Nếu đến lúc đó không tới, lập tức bị đuổi việc.



Mệnh lệnh này làm một số quản lý cấp cao trong công ty cảm thấy chỉ sợ Lâm Nhu Nhi muốn phê bình nghiêm khắc cấp cao của Lâm thị.



Bởi vì trong khoảng thời gian Lâm Nhu Nhi không có ở đây, cấp cao Lâm thị có ý đồ gây rối.



Vì tranh quyền đoạt lợi làm tập đoàn Lâm thị rối loạn.



Sau đó Lâm Nhu Nhi gọi từng quản lý các phòng vào văn phòng, lúc cách cuộc hợp 1 tiếng còn 3 phút, Lâm Nhu Nhi đứng dậy đi tới phòng hội nghị.



Đúng lúc này phần lớn phòng hội nghị đã đầy người ngồi, còn có một số vị trí vẫn còn trống đến bây giờ.



Lâm Nhu Nhi chào hỏi mấy vị cổ đông, sau đó ngồi xuống vị trí của mình, mà ánh mắt Lâm Nhu Nhi nhìn về phía đồng hồ trên tay cô.



Sau khi đồng hồ đạt đến 1 tiếng, Lâm Nhu Nhi trầm giọng nói:



- Đóng cửa phòng họp lại, bất kỳ ai cũng không cho phép tiến vào.



Lúc này đội trưởng đội bảo vệ trật tự chịu trách nhiệm duy trì lần này ra lệnh cho hai bảo vệ đóng cửa lại.



- Nhu Nhi, chú ba của cháu còn chưa đến đâu?



Lúc này một người phụ nữ trung niên lo lắng nói.



- Cháu vừa mới nói rồi, người không đến đúng giờ sẽ bị gạch tên khỏi công ty.



Lâm Nhu Nhi bình tĩnh nói:



- Giờ này không bị kẹt xe nữa.



- Cháu điên rồi, ông ấy là chú ba của cháu đó.



Người phụ nữ trung niên không phải ai khác, là thím ba của Lâm Nhu Nhi.



- Quy định của công ty bất luận ai cũng phải tuân thủ, còn nữa tập đoàn Lâm thị không chỉ đơn thuần là tập đoàn Lâm thị.



Lâm Nhu Nhi nói đến đây chỉ 18 vị cổ đông nói:



- 36 % cổ phần công ty ở trong tay bọn họ.