Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 12 : Chơi Game
Ngày đăng: 15:45 30/04/20
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- -------------------------------------------------
- Dì có thể giải quyết chuyện học tịch?
Diệp Hạo trầm giọng nói.
- Hiệu Trưởng Tam Trung chúng ta cũng hay nói chuyện với Cục trưởng Cục Giáo Dục, nên chuyện này con không cần lo.
Ngưu Lỵ cười nói.
- Còn nữa, loại sự tình này ảnh hưởng rất nhiều đến học sinh, không ai dám mang ra đùa đâu!
- Nếu đạt 800 điểm trở lên? Mỗi 10 điểm tăng 300 tệ?
Diệp Hạo hiểu rất rõ, thành tích hắn tháng sau chắc chắc đạt hơn 800 điểm.
- Nếu cao hơn 800 điểm, mỗi lần hơn 10 điểm, gia tăng 500 tệ, nói cách khác, nó có học sinh thi được 900 điểm có thể cầm tới 1 vạn tiền thưởng.
Ngưu Lỵ nói đến đây cười tự giễu.
- Mà những học sinh có thể thi đạt 800 điểm trở lên đều có thể thi đậu vào các trường trọng điểm, bọn chúng sẽ không vì mấy ngàn tệ mà tùy tiện chuyển trường đâu.
- Con sẽ nói chuyện này lại cho lớp!
Diệp Hạo hơi hơi trầm ngâm một chút rồi nói.
- Vậy chuyện này nhờ con!
Ngưu Lỵ vội nói.
- Mà thời hạn đến khi nào hết ạ?
Diệp Hạo hỏi tiếp.
- Giờ chỉ còn cách thời gian thi đại học có hai tháng, bởi vậy ngày hết hạn là ngày trước đó nửa tháng, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc khảo chứng.
Ngưu Lỵ trả lời.
- Ừm.
Trong lòng Diệp Hạo còn đang suy nghĩ nên không nhiều lời.
Ngưu Lỵ lần này đến đây chủ yếu vì việc này, sau khi đã nói xong liền đứng dậy cáo từ.
Quách Tú đợi Ngưu Lỵ đi, nhanh chóng hỏi con trai.
- Tiểu Hạo, lần này con thi thế nào?
- Ủa, điểm thi chưa được đưa lên trang web trường sao ạ?
Diệp Hạo nghi ngờ hỏi.
Đệ Nhị Trung Học đã thiết lập một trang web riêng, có ứng dụng trên điện thoại nữa, ứng dụng này mỗi tháng đều sẽ công bố thành tích học tập của tất cả học sinh.
Chu Soái cũng ý thức được bản thân mình ngu éo chịu được, nhưng sao tự nhận như vậy chứ.
- Tao thấy thằng kia cố tình gài tao mày ơi!
- Cái này do mày tự tìm cho người ta gạt mà.
- Đm, bớt móc bố lại một chút chắc chết!
- Được, để tào báo thù cho mày.
Diệp Hạo chỉ chỉ yên sau xe.
- Chúng ta đi giết hắn không chừa mảnh giáp!
Diệp Hạo cứ nghĩ Chu Soái sẽ lập tức nhảy lên, ai ngờ thằng kia nhìn mình như một thằng ngu.
- Thái độ mày thế là sao?
- Kỹ thuật hai đứa mình kẻ tám lạng người nửa cân, mày đi cúng thêm tiền cho nó thì có?
- Ủa, mày không có đó giờ ca giấu nghề à?
- Gì?
- Tao cố tình cho mày mặt mũi đấy, biết không?
- Mày nghĩ ca đây có trình như thế thôi à?
- Vẫn không tin? Vậy theo ca sẽ rõ?
Diệp Hạo đạp xe một mạch đến trung tâm trò chơi, còn Chu Soái chỉ đành ngồi sau xe hắn.
Hắn nghiêm túc nói.
- Diệp Hạo, trình độ thằng kia chắc phải thuộc dạng game thủ chuyên nghiệp đó, tao bị nó ngược thương tích đầy mình.
- Hai ba năm trước, tao đã đạt đến tiêu chuẩn đó rồi.
Diệp Hạo cười lớn trả lời.
Dưới tình huống bình thường, hắn đương nhiên không chơi hơn ai, nhưng sau khi phát động năng lực trì hoãn tốc độ, hắn sẽ trở thành một super game thủ chứ éo đùa.
Trung Tâm Giải Trí, Diệp Hạo đến đây không phải lần một lần hai.
Không cần Chu Soái dẫn đường, hắn rất nhanh đã đi đến khu vực dành cho người chơi The King of Fighters 95.
Một thanh niên chải tóc bóng loáng khống chế Đại Long đang ngược sát Quan Môn Thần, Môn Thần cường đại không có sức hoàn thủ trước mặt thanh niên.
Cao thủ!
Diệp Hạo minh bạch, thằng này chắc chắn là game thủ chuyên nghiệp.
Xung quanh hắn hiện giờ có không ít người đang xem.
Diệp Hạo chen vào đám người, lấy một đồng đã mua trước đó dành cho các máy chơi game đưa vào, rồi ấn nút.
Thanh niên kia mắt thấy sẽ ngược sát Môn Thần, mà sau khi Diệp Hạo ấn nút khởi động, hình ảnh trên màn hình thông báo có người tiến vào cuộc thi đấu.