Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 126 : Mặt Người Dạ Thú
Ngày đăng: 15:46 30/04/20
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
Diệp Hạo nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi nữ sinh.
- Không sao, người hư hỏng đã bị tôi đánh chạy rồi.
Cô ta vẫn ôm chặt Diệp Hạo.
- Tôi sợ, tôi sợ, tôi sợ.
- Có tôi ở đây, không phải sợ!
Diệp Hạo nói khẽ.
Cô thật sự bị dọa sợ, chỉ há miệng run rẩy lặp lại câu tôi sợ.
Diệp Hạo luôn nói lời an ủi.
Thời gian dần trôi qua, nữ sinh kia dần bình phục lại.
Diệp Hạo cũng thuận thế buông lỏng cô nàng ra.
Nhưng không ngờ có chuyện xảy ra sau đó.
Chỉ thấy cô ta đột nhiên kia túm lấy hắn, sau đó hắng giọng cố gắng la lên.
- Cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng.
Sắc mặt Diệp Hạo trầm xuống, nhìn chằm chằm ả, quát hỏi.
- Ai bảo cô làm?
Cô ta không có trả lời chỉ không ngừng vùng vẫy.
Trùng hợp, lúc này có năm sáu giáo viên đi qua nơi.
Khi những giáo viên này nghe thấy tiếng kêu cứu, vội vàng chạy tới, sau đó bọn họ nhìn thấy nữ sinh đang liều mạng vùng vẫy trên mặt đất.
- Dừng tay.
- Còn không dừng tay.
Mấy giáo viên vội vàng tiến lên trước.
Nữ sinh buông lỏng tay đang nắm Diệp Hạo ra chạy tới bên cạnh một giáo viên, trong mắt cô ta đầy nước mắt chỉ hắn, toàn thân run rẩy nói:
- Thầy ơi, cậu ta…cậu ta muốn cưỡng bức em.
- Diệp Hạo.
Lúc mấy giáo viên thấy rõ người bị chỉ, không khỏi kinh ngạc thốt lên.
Diệp Hạo đại diện cho đại học Trung Y đoạt quán quân cuộc thi thành ngữ cả nước, giáo viên trong trường ai cũng biết cậu sinh viên ưu tú này cả!
- Ai sai cô làm?
Diệp Hạo trầm giọng nói.
Nữ sinh đó vội vàng vòng qua sau lưng một giáo viên.
- Thầy ơi, em sợ.
- Diệp Hạo, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
…
- Đây là vu oan.
Trương Lan thấy từng tin tức công kích Diệp Hạo trên internet phẫn nộ nói.
- Chuyện này nhất định là vu oan.
Bạch Hà tức giận gần như muốn đập di động.
- Đáng chết, những bình luận kia luôn chửi bới Diệp Hạo.
Trương Lan tức giận không cảm nhận được sự phẫn nộ của Bạch Hà vượt khỏi lẽ thường.
- Tôi muốn đi thăm Diệp Hạo.
Trương Lan chậm rãi đứng dậy.
- Tôi cũng đi.
Lúc hai nàng đi tới cục cảnh sát, họ mới biết bây giờ không được phép thăm tù.
- Vì sao?
Trương Lan hỏi.
- Vì bây giờ Diệp Hạo là tội phạm bị tình nghi, chỉ có công – kiểm – pháp và luật sư mới có thể vào gặp.
Cảnh sát phụ trách vụ án này trả lời.
Đúng lúc này Đường Phiên Phiên và một người trung niên đi tới.
- Tôi là luật sư của Diệp Hạo, bây giờ tôi muốn gặp cậu ấy.
Người trung niên kia lấy chứng chỉ luật sư ra nói.
- Ông đi theo tôi.
Cảnh sát kia khẽ gật đầu.
Đường Phiên Phiên nhìn luật sư rời đi rơi vào trầm tư, cô hiểu rõ chuyện này có người vu oan giá họa cho Diệp Hạo.
Nhưng với thân phận của Diệp Hạo sao có thể bị bắt đến nơi này?
- Cô là Đường Phiên Phiên?
Lúc này Trương Lan tiến lên hỏi.
- Ừm.
Đường Phiên Phiên khẽ gật đầu:
- Cô là - -?
- Tôi là Trương Lan.
- Cô là Trương Lan à.
Đường Phiên Phiên khẽ nói:
- Diệp Hạo từng nhắc về cô.
- Lời này của cô có ý gì?
Bạch Hà nghiêm mặt lại nói:
- Trương Lan là bạn gái của Diệp Hạo đó.