Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 134 : Long Châu Hộ Thể
Ngày đăng: 15:47 30/04/20
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
Không thể phủ nhận lịch sử phái Mao Sơn lâu đời, nhưng vẫn kém Long Tộc.
Long Tộc này truyền thừa từ Thượng Cổ đến bây giờ không bị gián đoạn a.
Long Tộc ngoài thích thu thập Kỳ Trân Dị Bảo, còn có một số truyền thừa cường đại.
Diệp Hạo không biết Tiểu Trận Pháp Ngũ Hành có phải thuộc Trận Pháp Thượng Cổ hay không, nhưng Diệp Hạo hiểu rõ muốn phá giải trận pháp này không dễ dàng.
Diệp Hạo giẫm xuống phương vị huyền ảo, không ngừng xuyên qua trong Trận Pháp.
Lúc Diệp Hạo khởi hành, con Thổ Cẩu kia bắt đầu nhìn chằm chằm hắn.
Thời gian dần trôi qua, Tiểu Trận Pháp Ngũ Hành không ngừng vận chuyển biến chậm lại, lúc chậm đến một trình độ Diệp Hạo giơ tay lên vỗ vào không khí.
Cùng lúc đó, Tiểu Trận Pháp Ngũ Hành dừng lại hẳn, sau đó hoàn toàn biến mất trong vẻ khiếp sợ của Hiểu Minh.
- Cậu phá trận rồi?
Hiểu Minh kinh ngạc thốt lên.
Diệp Hạo mở bàn tay ra, trong tay có năm viên Tinh Thạch.
- Đây là cái gì?
- Tinh Thạch Ngũ Hành, nguyên liệu Trận Đạo.
Diệp Hạo nói xong thu năm viên Tinh Thạch vào túi Càn Khôn của mình.
Diệp Hạo cũng đã quyết định khi quay về sẽ bố trí Tiểu Trận Pháp Ngũ Hành trong biệt thự của mình.
Sở dĩ trước đó không bố trí vì hắn không có nguyên liệu tương ứng.
Lúc hai người nói chuyện phiếm, một cánh cửa xuất hiện trước mặt bọn họ.
Thổ Cẩu kia nhìn thấy cánh cửa, trong mắt lộ vẻ hưng phấn:
- Cuối cùng Cẩu gia cũng tìm được.
- Cậu dẫn hai chúng ta đến đây để giúp cậu phá trận?
Diệp Hạo hỏi.
- Không sai.
Thổ Cẩu khẽ gật đầu.
- Long Châu Hộ Thể.
Cuối cùng Diệp Hạo cũng hiểu chuyện gì xảy ra.
Bởi vì trong truyền thừa của Hắc Long có loại ký ức này.
Nghĩ tới đây, Diệp Hạo không khỏi hoảng sợ, may mà mình ở trong chùa miếu này, nếu bộc phát Long Uy trước mặt đám người, đến lúc đó Tam Tông Lục Môn có thể bỏ sẽ không bỏ qua cho mình.
- Cậu tên gì?
Diệp Hạo trầm ngâm một lát mới hỏi.
- Cẩu Nhị Gia.
- Sau này đổi thành Nhị Cẩu Tử.
Diệp Hạo không cần suy nghĩ sửa tên cho Thổ Cẩu.
Trên mặt Nhị Cẩu Tử lộ vẻ không hài lòng lắm.
- Phía sau cánh cửa có gì thế?
- Bảo tàng.
- Nói thừa.
Diệp Hạo cho nó ăn một cái tát.
Mẹ kiếp!
Nếu không có bảo tàng, mi sẽ thiết kế dẫn chúng tôi tới đây à?
Vẻ mặt Nhị Cẩu Tử cầu xin:
- Chủ nhân, bên trong có gì tôi thật sự không biết mà, tôi chỉ vô tình phát hiện ra nơi này có ánh sáng của bảo tàng thôi.
Diệp Hạo nâng cằm suy nghĩ.
- Vào xem một chút.
Đương nhiên, chim đầu đàn là Nhị Cẩu Tử hắn.
Bây giờ Diệp Hạo cũng biết tu vi của Nhị Cẩu Tử, tên này thế mà có tu vi Luyện Huyết tầng ba.
Sau khi Nhị Cẩu Tử đi vào một lát quay trở về.
- Chủ nhân, bên trong là một Động Phủ.
- Động Phủ?
Diệp Hạo nghe thấy vậy, trong mắt lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.