Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 157 : Đập Cho Tôi

Ngày đăng: 15:47 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- Tôi cam đoan lát nữa ông sẽ khóc không ra nước mắt.



Diệp Hạo cảm thấy tội nghiệp dùm cho Vương Bàn Tử.



- Vương Bàn Tử tôi là nhân vật tai to mặt lớn trong toàn bộ khu Nam Hợp này, ai dám động đến tôi.



Vương Bàn Tử cười mỉa nói tiếp.



- Tôi muốn nhìn xem trong ba phút cô ta có thể gọi nhân vật nào đến đây?



Nếu mập mạp đã muốn tìm đường chết, Diệp Hạo cũng không khuyên bảo nữa.



Thời gian cứ trôi qua một giây thêm một giây như vậy.



Lúc đồng hồ trôi qua đến 2 phút 40 giây, một tiếng nổ ầm ầm vang lên phía trên nhà hàng.



- Máy bay trực thăng.



- Con mẹ nó còn là máy bay trực thăng của bộ đội vũ trang nữa.



- Có lầm hay không?



- Diễn tập quân sự sao?



Vương Bàn Tử nghe thấy đám người kêu to, hốt ha hốt hoảng chạy ra ngoài, ông ta liếc mắt đã thấy hơn mười quân nhân mặc quân trang màu đen thả người từ trực thăng xuống.



Mà lúc này, âm thanh lạnh như băng cắt qua bầu trời.



- Đập cái quán này cho tôi, nếu ai dám ngăn cản, đánh gãy chân bọn họ.



Không phải Thiều Hoa thì còn là ai!



Lúc này, hơn mười đội viên cục Võ Đạo xông vào nhà hàng này.



Vương Bàn Tử vừa định ngăn cản đã bị Đan Lôi đá ngã xuống đất, Đan Lôi giẫm mạnh lên đầu gói ông ta.



Vương Bàn Tử lập tức la hét thảm thiết, ông chủ mập mạp của chúng ta vừa rên vừa phát hiện sắc mặt thực khách và nhân viên trong nhà hàng tái nhợt chạy ra ngoài.



- Báo cảnh sát, còn đứng đó làm gì?



Vương Bàn Tử thấy một tiểu đệ của mình đang đứng chết chân ngoài cửa nhìn liền mắng to.



Mười mấy tên này như lang như hổ.



Mập mạp tin dù hắn có triệu tập anh em tới chắc cũng không phải đối thủ của người ta.



Hơn nữa, đừng quên đám người này còn đi máy bay trực thăng đến nha.



Vương Bàn Tử cũng không biết quân trang trên người bọn họ, nhưng ông ta biết rõ, đám người này chắc chắn không đơn giản.



Không lâu sau cảnh sát chạy đến đây, nhưng khi bọn họ thấy máy bay quân dụng lại nhanh chân xoay người rời đi.



Đùa tao chắc?
Thanh Thanh hiểu rõ nếu mình có thỏa hiệp cũng khó thoát cái vận rủi này, nhưng nếu bây giờ mình không thỏa hiệp, hai người kia sẽ phải chết.



Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?



Ngay lúc Thanh Thanh vô cùng sốt ruột, hai đạo Thiên Lôi quỷ dị xuất hiện đánh vào người hai thanh niên Lang Tộc đang bắt giữ Mặc Mặc và Đường Đường.



Hai thanh niên Lang Tộc kia không kịp kêu thảm một tiếng đã biến thành tro tàn.



Sau đó, một bóng dang nhanh như tia chớp ra tay kéo Đường Đường và Mặc Mặc vào ngực mình.



- Diệp Hạo.



Thanh Thanh khiếp sợ thốt lên, cô ta biết rõ tu vi của Diệp Hạo, tu vi trước đó của người này chỉ dùng hai từ để hình dung “cặn bã”.



Nhưng giờ này đã có thực lực chém giết cảnh giới Luyện Huyết tầng ba rồi!



Chuyện này không phù hợp với lẽ thường a.



- Mày dám giết đệ tử Lang Tộc tao?



Thanh niên giằng co với Thanh Thanh nói với Diệp Hạo.



- Thời gian có hạn, nhanh chóng giải quyết!



Diệp Hạo nói xong, hít sâu một hơi, sau đó miệng truyền ra dao động đáng sợ, dao động này trực tiếp hóa thành sóng âm khủng bố.



Ngoại trừ ba người kia ra, toàn bộ Lang Yêu đều đau đớn lấy tay che đầu.



- Loại cảm giác này - -?



- Đây là âm thanh gì?



- Sao tôi cảm thấy giống như rồng ngâm vậy nhỉ?



- Sao Diệp Hạo lại biết rồng ngâm?



- Đây hẳn là sóng âm thần thông!



Lúc toàn bộ Lang Tộc đều bị ảnh hưởng, Diệp Hạo ra tay như tia chớp.



Sau khi hắn đánh chết hai thanh niên Lang Tộc, hai người còn lại có cảnh giới Luyện Hồn tầng hai mới phản ứng kịp.



- Mày đáng chết.



- Bất luận mày chạy trốn tới chân trời góc biển, Lang Tộc chúng tao đều sẽ truy lùng giết mày.



Diệp Hạo nhìn hai thanh niên này, nhanh chóng chọn người bên phải, bởi vì trên người thanh niên này có dao động cường đại hơn người kia.



- Thần Kiếm Quyết!



Diệp Hạo không muốn kéo dài thời gian.



Lúc hắn rút thanh đồng chủy thủ ra chém một đạo Kiếm Mang thần thánh đến cực điểm, trên mặt thanh niên Lang Tộc kia lộ ra vẻ hoảng sợ.



Hắn ta cảm thấy nguy hiểm trí mạng, đang muốn tránh né lại phát hiện, kiếm mang này đã khóa toàn thân hắn ta.



Ngoại trừ trực tiếp ứng phó ra thì không còn biện pháp nào khác.