Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 163 : Củ Khoai Lang Phỏng Tay

Ngày đăng: 15:47 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- ----------------------------------------------------



- Tôi không biết vì sao bà cụ kia lại muốn giết những nữ sinh trẻ tuổi, nhưng chắc chắn bà ta đang tu luyện một môn Tà Công tàn ác nào đó.



Hiểu Minh dùng giọng điệu nghiêm trọng nói:



- Nếu anh mặc kệ, có trời mới biết bà ta sẽ giết bao nhiêu nữ sinh nữa mới đủ.



- Mẹ kiếp, lời anh nói có ý gì hả?



Diệp Hạo quát tháo.



- Đạo Gia Tam Tông Lục Môn của các anh để dành trang trí à?



- Đạo Gia Tam Tông Lục Môn đều có nhiệm vụ của riêng mình rồi.



Hiểu Minh chân thành nói với Diệp Hạo:



- Một khi bà cụ kia tu luyện thành công Tà công, chiến lực của bà chắc sẽ tăng lên một bậc nữa, bởi vậy chúng ta tốt nhất nên giết chết bà ta trước khi bà thành công tiến thêm một bước.



Diệp Hạo trầm mặc một lát rồi lên tiếng:



- Cho tôi thời gian ba ngày.



- Vết thương của cậu cần ba ngày mới khôi phục sao?



- Tôi cần ba ngày để đột phá.



Diệp Hạo lắc đầu nói.



- Ông nội anh chứ!



Mặt Hiểu Minh không khỏi đen lại.



Mình vốn đã kém hơn Diệp Hạo xa lắm rồi, mà thằng ôn này còn đột phá liên tục.



- Tôi về đây!



Diệp Hạo nói xong quay người trở về biệt thự của mình.



Với tu vi hiện giờ của hắn sớm đã vượt qua tốc độ âm thanh, bởi vậy không lâu sau Diệp Hao đã xuất hiện tại nhà mình.



Về đến biệt thự, Diệp Hạo ngay lập tức khoanh chân ngồi khôi phục Thần Niệm bị tổn thương, đợi lúc khôi phục các thứ trở lại trạng đến đỉnh phong, Diệp Hạo bắt tay vào đột phá cảnh giới Luyện Hồn tầng hai.



Linh Căn của Diệp Hạo đã quyết định sự đột phá sẽ không có bao nhiêu gian nan, cu cậu chỉ tùy tiện trùng kích mấy lần đã phá vỡ bình cảnh của cảnh giới.



Sau khi đột phá, Diệp Hạo không đứng dậy mà yên lặng củng cố tu vi cảnh giới Luyện Hồn tầng hai của mình.



Ba ngày sau, Diệp Hạo nói với Đường Phiên Phiên một tiếng rồi đi tới cục Linh Dị.



- Đột phá rồi à?



Hai mắt Hiểu Minh sáng lên như đèn pha hỏi.



- Đột phá.



Diệp Hạo khẽ gật đầu.



- Nhưng bây giờ lại có một vấn đề.



Trên mặt Hiểu Minh lộ ra vẻ xấu hổ.



- Vấn đề gì?



- Hôm qua, bùa Truy Tung của tôi mất hiệu lực.
- Đến lúc đó cô cảm thấy Lãnh gia còn dám ép buộc cô sao?



- Cao nhân Thế Gia có thể để ý đến người mỏng manh như liễu yếu đào tơ như cô sao?



- Thực ra, bộ dạng của cô cũng không tệ lắm đâu.



- Do em cảm thấy thế thôi.



- Em cảm thấy được là đủ rồi.



- Có ý gì?



- Bởi vì em là ông chủ bí ẩn của hội sở Bồng Lai.



Lãnh Tuyết bĩu môi nói:



- Bây giờ em nói thế nào cũng được, nhưng lát nữa không thể nói linh tinh.



Diệp Hạo cười không nói gì, mà quan sát ký ức của Hắc Long trong Thức Hải.



Diệp Hạo cảm thấy mình cần phải học một môn Truy Tung thuật.



Hiểu Minh hiện giờ quá không đáng tin rồi, cho nên Diệp Hạo quyết định tự mình học một môn Truy Tung thuật.



Lúc đến hội sở Bồng Lai, Lãnh Tuyết lay Diệp Hạo tỉnh lại.



- Em ngủ thiếp đi à?



- Dạ.



- Bây giờ em còn ở cục Quốc An (Cục An Ninh Quốc Gia) không?



- Không còn nữa!



- Phương gia tạo áp lực hả?



- Không phải.



- Thực ra cô cảm thấy em có thể tiếp nhận lời mời của Liêu Thắng đến Tổng Cục Thể Dục.



Lãnh Tuyết nói khẽ:



- Một khi em phá vỡ kỷ lục từng lĩnh vực sẽ được cả danh và lợi, đến lúc đó cho dù Phương gia muốn động vào em cũng phải ước lượng ảnh hưởng của em một chút.



- Phương gia không động được em.



Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.



- Em bướng bỉnh vậy!



Lãnh Tuyết thấy Diệp Hạo trả lời như thế, hơi giận quát.



Đúng lúc này, một giọng nói vừa kinh ngạc vừa vui mừng vang lên sau lưng Lãnh Tuyết.



- Hạo đệ đệ.



Lúc Diệp Hạo quay người thấy Lâm Nhu Nhi xinh đẹp da trắng như tuyết, trên mặt hắn không khỏi lộ ra nụ cười ấm áp.



- Nhi tỷ.



Lâm Nhu Nhi vừa định tiến lên lại bị một người đàn ông trung niên giơ tay ngăn lại.



- Nhu Nhi, không được thân thiết quá với người này.



Người trung niên này có tướng mạo giống Lâm Nhu Nhi ba bốn phần.



- Đúng vậy, Nhu Nhi, bây giờ Diệp Hạo là củ khoai lang phỏng tay đó.



Một người trung niên khác phụ họa nói theo.