Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 176 : Quỷ Đồng
Ngày đăng: 15:47 30/04/20
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
Quỷ Đồng tên như ý nghĩa, một đứa trẻ đã chết, mà thằng nhóc trước mặt này nhìn thế nào cũng không giống a.
- Muốn trở thành Quỷ Đồng, ngoại trừ ba đời đều là người có số đại thiện, mà còn cần trong ba đời, trong lúc 3 tuổi, 6 tuổi, 9 tuổi những năm âm này mà đột tử mới thành.
Hiểu Minh nói đến đây, chỉ thằng nhóc kế bên.
- Thằng cu này lúc 9 tuổi bị một chiếc xe nghiền nát, 3 năm nay đều phiêu đãng trên trần thế.
- Nhưng nhìn qua chỉ sợ cu cậu đã tạo nghiệt không nhỏ a!
Diệp Hạo thấy Quỷ sát chi khí khủng bố bao quanh người cậu nhóc nói.
- Chắc cũng là số kiếp của những người bị nó hại!
Hiểu Minh không quan tâm đưa ra ý kiến của mình.
- Anh gạt con nít ba tuổi à?
Diệp Hạo lườm Hiểu Minh một cái nói tiếp.
- Anh có tin, tôi hiện tại giúp thằng nhóc siêu thoát luôn không?
- Ca, tôi gọi cậu là ca ca còn không được sao!
Hiểu Minh vội vàng van xin.
- Tôi cảm thấy tiểu tử sẽ là kẻ gây họa.
Diệp Hạo nghiêm túc nói.
- Tôi sẽ dùng Mao Sơn Đạo Pháp tẩy lễ Quỷ Đồng, qua bước này nó sẽ được Phong Chính, đến lúc đó, oán khi trên người nó sẽ từ từ tiêu tán hết thôi!
Hiểu Minh cười nói.
- Cho nên cậu không cần lo lắng vấn đề này.
- Nhưng oán khí trong cơ thể Quỷ Đồng này quá thịnh, cậu giúp tôi một tay trấn áp Quỷ Đồng này dùm.
Nghe Hiểu Minh nói thế, Diệp Hạo nhanh chóng phóng xuất Thần Niệm trấn áp Quỷ Đồng đến giữa sân.
Quỷ Đồng thấy thế, trong mắt nó nhìn Diệp Hạo toát ra ra vẻ kinh khủng, nó hiểu rất rõ lực lượng thần niệm là như thế nào.
- Thượng Thanh, Phong Chính.
Hiểu Minh thấy một màn trước mặt, lấy một lá phù màu vàng ra rồi kích hoạt nó, lá bùa bắt đầu cháy rừng rực, sau đó hóa thành một đạo kim quang chí Thần chí Thánh.
Sau khi Quỷ Đồng bị kim quang bao phủ, lập tức hét thảm lên. Cùng lúc đó, oán khí trên người nó nhanh chóng tiêu tán.
Ước chừng đi qua 2 phút, oán khí trên người Quỷ Đồng đã tiêu tán hầu như không còn, mà lúc này, trên người nó ngược lại xuất hiện từng đạo từng đạo quang mang Thần Thánh.
Theo một đạo Kim Quang cuối cùng tiêu tán, trên mi tâm Quỷ Đồng xuất hiện một đạo phù ấn kim sắc.
- Tiểu Lôi bái kiến tiên trưởng!
Diệp Hạo quay người đi từ từ về phía biệt thự của mình.
Đi không được bao xa, Diệp Hạo nghe được âm thanh thút thít của một thiếu nữ.
Diệp Hạo liếc mắt nhìn qua thấy một bóng dáng thiếu nữ nhu mì xinh đẹp đang ngồi xổm trên mặt đất, mà trước mặt nàng còn bày ra bảy tám lon bia, nàng vừa uống vừa khóc.
Nhìn qua đã biết cô nàng đã bị tổn thương chuyện gì đó nên mới buồn như thế.
Ngay thời điểm Diệp Hạo nhấc chân chuẩn bị rời đi, hắn thấy cách đó không xa có hai cái thanh niên hai mắt sáng như đèn pha nhìn chằm chằm thiếu nữ.
Hơi chút trầm ngâm, sau đó Diệp Hạo vẫn đi đến trước mặt thiếu nữ.
- Nhà cô ở đâu? Tôi đưa cô về nhà.
Thiếu nữ hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Diệp Hạo một cái rồi nói.
- Đưa tôi về nhà? Tôi thấy anh chỉ muốn đè tôi ra chịch thôi!
Diệp Hạo không khỏi nhíu mày.
- Ta không có chút hứng thú nào với cô đâu!
- Dục cầm cố túng sao?
Thiếu nữ cười ha ha, cô vừa cười mà nước mắt vừa chảy ra liên tục, cô loạng chà loạng choạng đứng lên chỉ Diệp Hạo, quát.
- Đàn ông các anh đều là thứ đạo đức giả!
- Cô say rồi!
Diệp Hạo nói khẽ.
- Tôi không có say.
Thiếu nữ vừa nói xong, tu thêm một ngụm bia vào bụng.
Đợi đến khi cô tu một hơi hết nửa chai bia xong lại bắt đầu lung lung lay lay sắp ngã như cành liễu đung đưa trong gió, đợi cô nàng ý thức được bia bên trong chai đã không còn, lập tức ném nó đi không thương tiếc.
Cô nhanh chóng ngồi xổm trên mặt đất cầm lên một chai bia khác, nhưng rất nhanh nàng phát hiện, tất cả bia đều đã bị uống sạch.
- Anh —— nếu anh mời tôi uống rượu, tôi sẽ bồi anh —— bồi anh đêm nay.
Thiếu nữ ợ một cái, rồi quay đầu nói với Diệp Hạo.
Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
- Cô say rồi.
Nghe nói thế, cô nàng khinh bỉ liếc Diệp Hạo một cái, nói.
- Chưa thấy qua người nào keo kiệt như anh vậy! Chỉ mời nhân gia một chầu nhậu mà cũng không dám, hừ hừ?
- Được, nếu cô thích uống như thế, tôi sẽ dẫn cô đi uống cho đã.
Diệp Hạo xong, định tiến lên đỡ cô nàng.
- Tôi vẫn còn tỉnh lắm, không cần đỡ tôi!
Thiếu nữ phủi tay, loạng chà loạng choạng bước đi.