Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 198 : Từ chối chữa bệnh
Ngày đăng: 15:47 30/04/20
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
Hoa Tư cũng đoán được một chút thân phận của Diệp Hạo.
Ánh mắt ông nóng bỏng nhìn kỹ từng động tác của cậu học trò cưng.
Zeen lườm Hoa Tư một cái, tò mò hỏi:
- Hoa Hiệu Trưởng, châm cứu điểm huyệt thật sự thần kỳ như trong truyền thuyết sao?
Đại Học Sankt-Peterburg có nghiên cứu môn này của Trung Y, nên ông cũng biết một chút về châm cứu điểm huyệt.
- Châm cứu điểm huyệt còn thần kỳ hơn trong tưởng tượng của ông nhiều.
Hoa Tư ngưng trọng nói tiếp.
- Tôi nghiên cứu rất nhiều năm qua nhưng mới chỉ vừa nhập môn thôi.
- Cái gì?
Zeen giật mình thốt lên, ông không phải không biết Hoa Tư được xưng làm Thánh Thủ của Y Học Trung Quốc.
Nhưng bây giờ, ông lại bảo bản thân mình mới vừa nhập môn.
- Xem đi, tiếp theo ông sẽ thấy một màn cực kỳ đặc sắc.
Hoa Tư nói đầy ẩn ý.
- Dùng ngân châm giải phóng huyệt Tam Âm giúp các đường kinh mạch đã khô héo sống lại một lần nữa.
Diệp Hạo vừa nói vừa nhanh chóng lấy ra ba cây ngân châm. Cùng lúc đó, hắn dùng hai đầu ngón tay cầm nhẹ ngân châm, truyền từng tia nội lực vào trong đó để dẫn vào cơ thể người bệnh.
Bà lão kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.
- Hình như đau đớn đã giảm đi rất nhiều rồi.
- Đợi một chút, bà sẽ không còn thấy đau đớn nữa.
Diệp Hạo mỉm cười.
- Thật sao?
- Thật!
- Cảm ơn Thượng Đế.
- Cụ à, người không cần phải cảm ơn Thượng Đế, bà phải cám ơn con mới đúng.
Diệp Hạo nói xong lấy tay chỉ một huyệt vị.
- Đây là huyệt Khí Huyết, thông qua huyệt vị này có thể làm khí huyết giấu trong cơ thể bà lưu thông đều lại, điều này giúp máu bà chảy khắp kinh mạch toàn thân.
Máu chảy trong các mạch máu đã khô cạn làm bà cảm thấy đau đớn dần giảm bớt. Hơn nữa, bà lão còn cảm giác hai chân đã lâu không đi được của mình bắt đầu xuất hiện cảm giác.
- Bây giờ bà không nên cử động.
Diệp Hạo cười nhắc.
- Diệp Hạo, trong cơ thể bà ta có một lượng lớn thuốc mê, bây giờ trò châm cứu có thể bị ảnh hưởng gì hay không?
Hoa Tư nhẹ giọng hỏi.
- Vậy thì ép hết thuốc mê trong người của bà ấy ra thôi.
Diệp hão khẽ mỉm cười đáp.
- Thuốc mê cũng có thể ép ra ngoài?
Hoa Tư khẽ giật mình.
- Chuyện mà Tây Y không làm được, Trung Y có thể làm được.
Diệp Hạo nói xong rút một cây ngân châm đâm vào huyệt Khí Huyết của lão, hắn nhẹ nhàng lay động ngân châm, lúc rút cây ngân châm ra, một dòng chất lỏng bắn ra ngoài.
- Cái này.
- Thuốc mê đây à?
- Chuyện này cũng quá thần kỳ đi?
- Nếu không phải tận mắt nhìn thất tôi cũng không tin đâu.
- Tôi còn muốn biết có thứ gì Trung Y không làm được không?
Diệp Hạo làm như không nghe thấy toàn trường cùng các đại biểu đang thảo luận mà tủm tỉm cười nhìn qua bà lão, hỏi.
- Cụ ơi, hiện tại người cảm thấy thế nào?
- Dưới chân rất đau.
- Đau nhức là tốt rồi.
Không có thuốc mê, chân không đau mới lạ.
- Đợi lát nữa có phải ta cũng có thể đứng lên đi được?
Bà lão chờ mong hỏi.
- Không ạ.
Diệp Hạo lắc đầu.
- A!!!
Trên mặt bà hiện ra vẻ thất vọng.
- Đợi chút nữa bà cũng sẽ giống như cụ ấy, tùy ý chạy nhảy.
Diệp Hạo cười ha ha đáp.
- Nếu chỉ có thể đứng lên đi được, bà cứ đánh mặt con.
Bà lão giờ mới hiểu Diệp Hạo đang đùa với mình.
- Tên nhóc cậu có biết vừa rồi sắp hù chết lão hay không?
- Tinh thần vui vẻ sẽ mang lại nhiều lợi ích cho việc chữa bệnh hơn.
Diệp Hạo nói xong, đưa tay lấy một cây ngân châm đâm vào huyệt Nhiễm Khâu của bà.