Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 21 : Hứa Lệ chấn kinh

Ngày đăng: 15:45 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- -------------------------------------------------



Thời điểm Hứa Lệ đi tới văn phòng, rất nhiều đồng nghiệp đều chúc mừng bà.



- Cô Hứa, chúc mừng thăng chức nha!



Trong lòng Hứa Lệ sướng như được nện nhưng vẫn tỏ vẻ bình tĩnh.



- Mọi chuyện còn chưa được quyết định đâu mà?



- Cô Hứa, lần này Diệp Hạo thi được 928 điểm, chấn động toàn bộ giáo dục Giang Nam, mà cô, thân làm giáo viên chủ nhiệm của thằng nhóc, công lao không thể bỏ qua.



Chủ nhiệm Ban 3 cười nói.



- Hiệu Trưởng cũng đã quyết định cho cô làm Tổ Trưởng Tam Niên rồi mà.



- Chuyện này không thể nói lung tung.



Hứa Lệ vội nói.



Bởi vì Tổ Trưởng Tam Niên hiện tại do chủ nhiệm Ban nhất đảm nhận.



- Chuyện này như ván đã được đóng thuyền rồi!



Chủ nhiệm Ban 4 cười ha ha nói.



- Hứa Tổ Trưởng, lúc đó đừng quên bọn này nha.



Hứa Lệ lúc này không dám hứa loạn. Dù sao, thủ lệnh còn chưa được phát xuống. Nếu giờ mà hứa, không phải quá cao điệu sao?



Lúc Hứa Lệ đang hưởng thụ đồng nghiệp lấy lòng, một đạo thân ảnh âm trầm đi đến.



- Hứa Lệ.



- Trương Chủ Nhiệm, tìm tôi có chuyện?



Hứa Lệ vội hỏi.



Vị trước mắt này là Chủ Nhiệm bộ hồ sơ, một trong những thành viên cao tầng trong trường.



- Hứa Lệ, cô có thể giải thích cho tôi biết, tại sao bên Tam Trung điều hồ sơ Diệp Hạo đi rồi?



- Cái gì?



Hứa Lệ lảo đảo sắp ngã, sau đó cả văn phòng trở nên xôn xao, không ai nghĩ đến phát sinh chuyện này.




- Kệ ả, Chí Quốc, 5 vạn này anh muốn trả cho ai trước?



Quách Tú hỏi.



Hai người không ngờ, vì để Diệp Hạo chuyển tới Tam Trung, mà trường đã thưởng cho họ 5 vạn tệ tiền mặt, món tiền này đã vượt qua dự đoán của của tất cả.



Sáng sớm, Phó Hiệu Trưởng cùng Ngưu Lỵ đã đến đưa chi phiếu 5 vạn, hiện tại Quách Tú và Diệp Chí Quốc đang chuẩn bị đi đến ngân hàng đổi tiền mặt.



- Trước tiên mang qua nhà lão Khang cùng lão Lý đi, họ hối mình lắm rồi!



Diệp Chí Quốc trầm ngâm một chút rồi nói.



Bởi vì Diệp gia họ thiếu nhiều lắm, trả tiền cũng phải có nặng nhẹ.



Tỉ như Lão Chu, Diệp Chí Quốc còn thiếu nhà họ 5 vạn? Nhưng Lão Chu hiện giờ không cần tiền gấp, bởi vậy có thể kéo dài thêm một hai.



- Chí Quốc, anh nói con trai yêu dấu của chúng ta sẽ đạt được Top 3 toàn quốc sao?



Quách Tú nhẹ giọng hỏi.



- Thi đậu hay không không trọng yếu, chỉ cần nó vào Sáu Đại Học Phủ là được rồi.



Diệp Chí Quốc cười nói.



- Đúng vậy a, chỉ cần thi đậu Sáu Đại Học Phủ thôi là đủ.



Quách Tú hiểu ý chồng.



4 năm sau khi Diệp Hạo tốt nghiệp, chắc chắn sẽ có địa vị không sai trong xã hội, đến lúc đó, trả hết mấy chục vạn nợ trong nhà không có vấn đề.



- Không nghĩ đến lúc này, chúng ta đã nhờ con trai nuôi rồi!



Diệp Chí Quốc ha ha cười nói.



- Hơ, không phải ai cũng có cơ hội được vậy đâu!



Quách Tú tự hào đáp lới.



Tam Trung!



Diệp Hạo đưa ra yêu cầu, trường phải an bài những giáo viên đủ kinh nghiệm và kiến thức để tùy thời có thể giải đáp mọi thắc mắc của hắn. Mà yêu cầu dạng này, Tam Trung đương nhiên sảng khoái đáp ứng.



Trong một gian phòng sạch sẽ sáng ngời, Diệp Hạo đang xem xấp bài thi trên bàn. Những bài thi này đều do Tam Trung cố ý lấy từ kho đề dữ liệu, chuyên môn luyện thi đại học.



Diệp Hạo nhìn một lần, sau đó nhanh chóng viết xuống.



Mà bên cảnh Diệp Hạo, có các giáo viên giỏi nhất Tam Trung, trong lúc Diệp Hạo làm bài, bọn họ sẽ nghiên cứu đáp án của những khảo để này.



Những khảo đề này đều siêu khó, cho dù giáo viên cũng chưa chắc có thể làm được, vì thế mà cả đám người phải giảng giải hợp tác với nhau.