Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 328 : Uy Hiếp
Ngày đăng: 15:49 30/04/20
Uy Hiếp
- ---------------------------------
Một con cá nặng khoảng mấy trăm cân chậm rãi bơi về phía Đường Phiên Phiên.
- Ngư yêu.
Đường Phiên Phiên trầm giọng nói.
- Không ngờ Giang Nam lại xuất hiện Ngư yêu.
Diệp Hạo nói xong, thần niệm hóa đao đánh đến thức hải Ngư yêu này, nó lập tức kêu thảm lên một tiếng chết ngay tại chỗ. Nháy mắt khi ngư yêu vừa chết, hai cây rong nhanh chóng cuốn lấy ngư yêu xuống, mai táng dưới đáy sông.
- Chuyện này chỉ sợ che giấu không được bao lâu.
Đường Phiên Phiên nhìn Diệp Hạo nói.
- Loại chuyện này một khi giấu không được nữa sẽ toàn bộ hệ thống xã hội phát sinh thay đổi.
Diệp Hạo khẽ thở dài:
- Đến lúc đó không biết còn xảy ra chuyện lớn gì nữa đây?
- Đúng vậy.
Đường Phiên Phiên cũng lo lắng không kém.
- Cũng may anh và em cũng có năng lực đối phó được.
Hắn an ủi một câu.
Lấy tu vi của hắn bây giờ, cho dù trong Tu Đạo Giới cũng không phải kẻ yếu.
- Trong con sông này còn ngư yêu khác không?
Đường Phiên Phiên hỏi.
- Không có.
Diệp Hạo lắc đầu:
- Anh đã dùng thần niệm kiểm tra một vòng, sau này anh sẽ quay lại kiểm tra cẩn thận thêm lần nữa.
- Qua một thời gian nữa, em đã có thể chia sẽ công việc với anh rồi.
Đường Phiên Phiên nói.
- Ừm, đến lúc đó phân thân của em cũng có thể đóng giữ ở ba huyện.
Diệp Hạo dìu Đường Phiên Phiên đứng lên.
Không cần tuần tra một đô thị lớn như Ma Đô, chỉ cần một cái huyện thì vẫn được a.
- Vâng.
Đường Phiên Phiên nhẹ gật đầu.
- Có chuyện gì?
- Chúng tôi rất hoan nghênh cậu đến Giang Nam du lịch, nhưng nếu Vương Tổ Trưởng nghĩ làm đông làm tây thì không thể nói trước chúng tôi sẽ dùng những thủ đoạn đặc biệt đâu.
- Ông đang uy hiếp tôi?
- Vương Tổ Trưởng, cậu sai rồi, đây không phải uy hiếp, tôi chỉ nói sự thật thôi.
- Vậy tôi sẽ chờ xem.
Đối phương không ngờ Vương Dương Minh nhìn qua yếu ớt lại cường thế như vậy.
- Vương Tổ Trưởng, cậu xác định muốn cá chết lưới rách?
- Ông cứ đoán đi.
- Vương Tổ Trưởng, nếu đã như vậy, chúng tôi không thể không cho cậu một chút vui mừng.
Đối phương nói đến đây đã tắt máy.
Vương Dương Minh đặt di động xuống rồi lâm vào trầm tư.
Hắn biết rõ quan trường Giang Nam phức tạp nhưng không nghĩ đến phức tạp đến trình độ này. Thông qua những ngày này điều tra, hắn xác định quan trường ở đây cũng đã nát bét.
Trên dưới cùng một giuộc.
Xử án lần này càng khó hơn.
Cũng may, Vương Dương Minh vốn là một hảo thủ trong Ban kỷ luận Thanh tra, hắn cuối cùng cũng tìm được một cánh cửa.
Lý Phó Cục Trưởng, Cục Vệ Sinh!
Người này liên tục bị Cục Trưởng chèn ép.
Vương Dương Minh hiểu chỉ có Lý Phó Cục Trưởng mới có thể lấy ra chứng cứ tham ô của Chính cục trưởng giao cho hắn.
Hăn trái chờ không được, phải chờ không được.
Cuối cùng vẫn quyết định gọi điện thoại cho Lý phó cục trưởng. Nhưng làm hắn kinh ngạc là đầu bên kia lại nghe được giọng nói lúc trước uy hiếp mình.
- Vương Tổ Trưởng, cậu tốt chứ?
Vương Dương Minh nghe thế, trong lòng trầm xuống:
- Ông dã làm gì Lý phó cục trưởng rồi?
- Nói đến chuyện này thì ông ta quả thật mạng lớn, một chiếc container đụng trúng cũng không chết được. Hiện tại, ông ta đã trở thành người thực vật, tôi nghĩ ông ta không thể làm chứng cho cậu được nữa rồi.
- Ông…
- Vương Tổ Trưởng, chúng tôi biết ra cậu do phía trên đến nên chúng tôi sẽ cho cậu mặt mũi.
Người kia thản nhiên nói tiếp:
- Nhưng nếu cậu vẫn chống đối, chúng tôi đành phải sử dụng những thủ đoạn đặt biệt đối với cậu thôi.