Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 330 : Truy Bắt
Ngày đăng: 15:49 30/04/20
Truy Bắt
- ---------------------------------
Chứng nhận sĩ quan!
Mấy cảnh sát đứng nhìn nhau, cuối cùng người phụ trách lần hành động này cầm chứng nhận sĩ quan của Diệp Hạo lên, trên mặt lộ thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
Quân hàm Thượng tướng.
- Bắt hắn lại cho tôi.
Người cảnh sát vung tay quát lên.
- Lá gan của cậu không nhỏ nha.
Diệp Hạo nghi ngờ nhìn hỏi lại đối phương.
- Lá gan của anh to thì có.
Âm thanh người nọ chuyển sang lạnh lùng hẳn.
- Làm giả chứng nhận sĩ quan, cậu biết tội gì không?
- Tội thứ năm trong mười tội bị xử tử.
Diệp Hạo bình tĩnh đáp.
- Vậy anh có biết bây giờ mình có tội gì không?
Diệp Hạo bình tĩnh hỏi lại.
- Tôi chưa bao giờ nghe nói qua 19 tuổi đã được lên tới Tướng quân.
Tướng quân – hai chữ này đại biểu cho cái gì?
Nếu không có lại lịch và chiến công hiển hách, muốn đạt được nó khó như trên trời.
Diạo tuổi còn trẻ tại sao có thể là Tướng quân được.
- Anh chưa nghe nói qua cũng không có nghĩa là không có.
Ngay lúc âm thanh Diệp Hạo vừa rơi xuống, mấy vị quân nhân tay cầm súng tự động vọt lên phía trước.
- Cùng chúng tôi đi một chuyến.
Đi cùng với mấy vị cảnh sát này còn có hai Đại úy hai vạch bốn sao.
- Các cậu…
Sắc mặt mấy cảnh sát đều thay đổi.
- Ai cho mấy người cái quyền bắt thủ trưởng?
Người Đại úy lạnh lùng quát lên.
- Mấy người có thể không phối hợp, nhưng hậu quả chính là tôi sẽ xử bắn tất cả ngay tại chỗ này.
Bởi vì có quan viên đặt quy tắc ngầm cho cấp dưới nếu chụp hình hay quay phim phải có sự cho phép.
Trên thực tế, những quan viên này ngoại trừ hai người không có vấn đề ra, còn lại đều trong sự suy đoán trước đó anh ta.
- Còn cần giám sát gì nữa không?
Diệp Hạo nói.
- Trong đây đã có đầy đủ chứng cứ, không cần theo dõi tiếp đâu, tôi sẽ đến tỉnh phòng trực tiếp phát lệnh truy bắt.
Vương Dương Minh hơi trầm ngâm một chút rồi nói.
- Tôi vẫn còn hoài nghi vài đối tượng.
- Đưa cho tôi danh sách là được.
Diệp Hạo thản nhiên nói.
Vương Dương Minh nhanh chóng viết mấy cái tên xuống tờ giấy.
Diệp Hạo nhìn thoáng qua rồi đưa đưa lại.
Vương Dương Minh lấy bật lửa ra đốt cháy tờ giấy.
- Có chuyện gì nhớ gọi điện cho tôi.
Diệp Hạo nói xong liền rời đi.
Vương Dương Minh nhìn bóng lưng Diệp Hạo, ánh mắt tràn đầy kính sợ.
Hắn hiểu rõ nếu không có video này của Diệp Hạo, nếu muốn đào ra chứng cứ những quan viên trong danh sách còn không biết đợi đến ngày tháng năm nào.
Ngay trong đêm đó, trên tỉnh trực tiếp điều hơn ngàn cảnh sát đến, tất cả đều dựa vào danh sách mà truy bắt từng người, trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Giang Nam đều chấn động, bởi vì các quan viên cao tầng cơ hồ đều bị bắt hết.
Ai cũng không ngờ trung ương phái tổ công tác cường hãn như vậy đến đây.
Vào ngày thứ hai, một vị phó tỉnh trưởng Tỉnh ủy đi tới Giang Nam tạm thay nhận chức chủ tịch thành phố.
Việc vây bắt đến giờ vẫn còn đang tiếp tục.
Phía trên có vần đề, phía dưới sao có thể không có chứ.
Một hồi phong ba xảy ra.
Trận phong bạo bao phủ toàn bộ Giang Nam.
Nhưng ngoài sự suy đoán của mọi người, đại hội đấu thầu tại Quảng Trường Nhân Dân vẫn cử hành đúng hẹn.
Phụ trách hoạt động lần này là Tỉnh Trưởng Không Hành Phó.
Dù Diệp Hạo đã sớm nói cho Diệp Chí Quốc biết không có vấn đề gì, nhưng khi đến hội trường, trong lòng ông vẫn có chút khẩn trương.
- Ông chủ, ông nghĩ công ty trách nhiệm hữu hạn Chí Quốc chúng ta có thể làm được không?
Một thanh niên đi cùng Chí Quốc lo lắng hỏi.