Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 339 : Mời Sinh Nhật

Ngày đăng: 15:49 30/04/20


Mời Sinh Nhật



- ---------------------------------



- Em đậu được rồi hãy nói.



Diệp Hạo không cho cô gái này hứa hẹn gì cả.



- Anh yên tâm, em nhất định sẽ thi đậu vào Đại Học Trung Y.



Nữ hài hiểu được Diệp Hạo chỉ đang đáp qua loa cho có lệ với cô, bất quá cô đã hạ quyết tâm thi đậu vào Đại Học Trung Y.



Cô gái này còn không ý thức được thi đậu vào Đại Học Trung Y biết bao gian nan khổ sở.



Tuy cô không biết nhưng các giáo viên trong trường đều rất minh bạch.



Toàn bộ Giang Nam, thi đậu vào đó cũng chỉ có hai sinh viên.



Đến cỡ như Lam Tiểu Điệp cũng không có khả năng thi đậu.



Bất quá Diệp Hạo thông qua cách này để kích thích cô nàng cô gắng học tập cũng là một phương thức hay.



Tiểu hài tử đều như thế, nếu ngươi càng không cho nàng làm, nàng lại cố làm.



Nếu như lợi dụng điều này có thể khiến thành tựu sau này của cô bé ngày càng to lớn.



- Còn nữa, anh cũng không thích phong cách của em.



Diệp Hạo đánh giá toàn thân cô gái một cái.



- Vậy buổi chiều em sẽ thay đổi cách ăn mặc của mình lại.



Nữ hài không do dự đáp lại ngay.



- Em tên là gì?



Diệp Hạo hơi hơi trầm ngâm hỏi.



- Em là Lý Duyệt.



- Được rồi Lý Duyệt phải không? Anh nhớ rồi, tháng 9 năm sau, anh hi vọng có thể thấy em ở Đại Học Trung Y.



- Em chắc chắn sẽ làm được.



Lý Duyệt nói đến đây rồi ngồi xuống.



Hành trình đến Tam Trung quyên tặng của Diệp Hạo đều được truyền thông trực tiếp.



Lãnh đạo và các giáo viên Nhị Trung một đám nhìn nhau, trong lòng không nói lên lời.



Huy hoàng này vốn thuộc về Nhị Trung của bọn họ a.



Nhưng cũng chỉ vì Hứa Lệ bức ép, mà Diệp Hạo không thể không rời Nhị Trung



- Tôi giờ rất muốn đi mắng Hứa Lệ một phen.



- Không riêng gì ông đâu, tôi cũng vậy đây nè.



- Nếu Diệp Hạo không rời Nhị Trung, tiền lương của lão tử bây giờ có thể lên đến 6000, 6000 đấy, thu nhập như vậy ở Giang Nam thuộc dạng top rồi.



- Mà Tam Trung còn có các phúc lợi khác kìa, lại càng không nói đến việc giáo viên ưu tú còn được lĩnh thưởng nhà lầu, xe hơi, làm tôi chỉ muốn chuyển qua Tam Trung công tác.




- Anh thất bại quá rồi.



- Anh Phong Lưu hơi ít rồi!



Đường Phiên Phiên trừng mắt nhìn hắn một cái, nói.



- Anh có biết có rất nhiều nữ minh tinh là Fan hâm mộ của mình không? Còn có, tối qua có một người thổ lộ với anh nữa đó?



- Ai vậy?



- Hải Quỳnh.



- Chưa từng nghe.



- Một trong bốn tiểu hoa đán, luận về trình độ thì Trương Nhược Hàm còn kém xa cô ta.



- Cô ta cũng rảnh quá.



- Từ khi xuất đạo đến nay, Hải Quỳnh chưa bao giờ làm việc gì tai tiếng cả, cô ta đăng status trên Weibo rằng muốn anh làm bạn trai của cô ấy, à đúng rồi, tiêu đề các bài báo hôm này chủ yếu nói về việc đó à, nhưng cũng có nhiều người cho rằng cô ta đang cố bú fame anh thôi.



- Anh có nên đáp lại cô nàng một chút không?



- Không có hứng thú.



- Anh không đi tiệc sinh nhật của Trương Nhược Hàm sao?



- Anh với cô ta mới gặp nhau được một lần, cũng không phải bạn bè gì.



Diệp Hạo cười nói.



Mấy giờ sau đó Diệp Hạo lái xe trở về nhà.



Đẩy cửa bước vào, trên ghế sa lon đã đóng một lớp bụi thật dày.



- Bẩn quá.



Đường Đường bịt mũi nói.



- Em đi quét dọn cho.



Mặc Mặc đang muốn tiến lên chuẩn bị quét dọn một phen, Diệp Hạo đã ngăn lại.



- Nhìn đây.



Diệp Hạo vừa nói, tay ấn một cái Ấn Quyết.



Khi Ấn Quyết vừa thành hình, nó hóa thành một đạo ánh sáng chói mắt tràn ngập căn phòng, đợi đến khi anh sáng biến mất toàn bộ bụi trong phòng đã biến mất.



- Đây là gì?



Đường Đường ngạc nhiên thốt lên.



- Khứ Trần Quyết, một tiểu Phép thuật.



Diệp Hạo cười đáo.



- Em muốn học, em muốn học, dạng phép thuật này giúp ích cho dọn việc nhà nè.



Đường Đường vội vàng nói.