Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 353 : Thiên Chu

Ngày đăng: 15:49 30/04/20


Thiên Chu



- ---------------------------------



Thân là truyền nhân Thiên Cơ các, Minh Kim Cổ cũng có cơ duyên của bản thân.



Sở dĩ hắn có thể trốn vào không gian vì dựa vào Pháp Bảo trong tay.



Nhưng Minh Kim Cổ không nghĩ tới bản thân vừa mới trốn vào không gian lại có một thần niệm tấn công hắn.



Minh Kim Cổ phun ra một ngụm máy tươi rồi chật vật chạy ra khỏi không gian.



- Ta không cần biết ngươi là ai, hôm nay ngươi dám đáng lén ta, dù ngươi có chạy tới chân trời góc biển, ta cũng sẽ nhất định giết chết ngươi.



Minh Kim Cổ lạnh lùng quát lơn.



- Nếu đã nói như vậy, lão tử liền giết ngươi diệt trừ hậu hoạn.



Diệp Hạo dưới ảnh hưởng của Hắc Long, tính cách càng trở nên kiêu ngạo bất tuân, câu nói của Minh Kim Cổ đã hoàn toàn chọc giận hắn.



Cảm nhận sát ý ẩn trong lời nói, trên mặt Minh Kim Cổ lộ ra một tia kinh sợ.



Nhưng hắn lại chắc chắn bản thân sẽ không chết ở chỗ này.



Không vì cái gì khác, bởi vì hắn chính là Mệnh tinh a.



- Giết.



Tâm thần Diệp Hạo khẽ động một cái phân thân vọt tới Minh Kim Cổ.



Kỳ thật Minh Kim Cổ không hiểu Không Gian Chi Thuật, hắn dựa vào chỉ pháp bảo trong tay mình thôi.



Bởi vậy qua mười mấy chiêu, Minh Kim Cổ đã rơi vào thế hiểm.



Kỳ thật lúc này, hắn hoàn toàn có thể rời đi.



Nhưng Minh Kim Cổ hắn đến đây để chiếm trước cơ duyên, nếu tùy tiện mà rời đi thì thật không đáng.



- Đi chết đi.



Lúcn này, trong tay Minh Kim Cổ xuất hiện một thanh kiếm lệnh tử sắc, lúc kiếm lệnh xuất hiện toát ra uy năng kinh khủng, Diệp Hạo ở xa nhìn thấy thế, sắc mặt cũng thay đổi.



- Kiếm lệnh được cao thủ Nguyên Anh kì cô đọng.



Vô Nhan Tử trầm giọng nói.



Diệp Hạo không hề chần chờ, thi triển không gian chi thuật rời đi.



Sau một khắc, lệnh thanh kiếm tử sắc hóa thành một tia sáng nhanh như thiểm điện xuyên thủng phân thân Diệp Hạo, đạo phân thân này rất nhanh hóa thành tro.



- Hừ.



Nhìn thấy Diệp Hạo chết, trong mắt Minh Kim Cổ lóe lên một tia khoái chí.



- Không đúng, còn một tên.
Chạy hơn ngàn dặm, trong lòng Vô Nha Tử vẫn còn sợ hãi vỗ ngực.



- Vừa nãy cậu thấy được bao nhiêu con Thiên Chu?



- 32 con.



Diệp Hạo trả lời.



- Nhiều con tụ tập ở đây như vậy, có thể chắc chắn rằng Linh dược Thọ quả nơi đó vượt qua sức tưởng tượng của chúng ta.



Vô Nha Tử bất đắc dĩ nói.



- Đám Thiên Chu kia có cảnh giới cao nhất là bao nhiêu?



Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi hỏi.



- Ta thấy được ba con Kim đan tầng ba, còn lại đều là Kim đan tầng hai, tầng một.



Thần niệm Vô Nha Tử vừa mới quét qua đã xem thấu được tu vi của những con nhện kia.



- Nếu vậy cũng không phải không có biện pháp a.



Diệp Hạo cười nói.



- Biện pháp gì?



Vô Nha Tử kích động lên.



- Chỉ cần tôi đột phá đến Kim đan cảnh, tất cả các vấn đều đều được giải quyết dễ dàng.



Diệp Hạo nhìn Vô Nha Tử nói.



- Cậu đột phá Kim Đan cảnh thì sao?



Vô Nha Tử không hiểu ý Diệp Hạo.



- Sau khi tôi đột phá đến Kim Đan cảnh cho dù Kim đan tầng ba tôi cũng không sợ.



Diệp Hạo nghiêm túc nói.



Tu vi Diệp Hạo càng tăng, chiến lực của hắn càng cường đại.



Bởi vì hắn đang từ từ phóng thích uy năng của Tiên thể.



Thực thế, nếu Diệp Hạo đột phá, Kim đan tầng ba cũng chưa phải đối thủ của hắn.



- Dù vậy chúng ta cũng không phải đối thủ của bọn Thiên Chu kia.



Vô Nhan Tử ban đầu chấn động nhưng lại ném ra một vấn đề khác.



- Đợi tôi đột phá, tiền bối sẽ biết.



Diệp Hạo bí hiểm cười nói.