Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 356 : Không Gian Yên Diệt
Ngày đăng: 15:49 30/04/20
Không Gian Yên Diệt
- ---------------------------------
Không gian yên diệt!
Một sát chiêu được Diệp Hạo lĩnh ngộ trong Không Gian Chi Thuật.
Diệp Hạo trước đó đã lĩnh ngộ hình thức ban đầu của sát chiêu này, nhưng Chân Nguyên thể nội hắn không đủ chèo chống, dù hiện tại Diệp Hạo đã đạt đến Kim Đan nhất chuyển, Chân Nguyên trong cơ thể vẫn như cũ tiêu hao hầu như không còn.
Nếu không phải Diệp Hạo vội vàng dùng nhân uân chi khí, hắn đoán chừng bản thân rất có thể bị rút khô.
Mức tiêu hao này cũng được Diệp Hạo đoán trước, bởi vì Không Gian Chi Thuật chỉ có Nguyên Anh kỳ mới lĩnh ngộ độ.
Không thể không nói Diệp Hạo dễ dàng chém giết tên Thiên Chu kia làm cho cả đám Thiên Chu cảm thấy uy hiếp cực lớn, bởi vì tên Thiên Chu vừa mới mở miệng là tên mạnh nhất trong đám.
- Bất cứ giá nào cũng phải chém giết hết đám Thiên Chu này.
Diệp Hạo trầm giọng nói.
Tại vị trí đầu Sơn cốc cũng đã có vài vị Tu Sĩ bắt đầu hành động.
Dù sao động tĩnh lớn như thế bọn họ không có khả năng không biết, bọn họ sở dĩ không tiến đến chỉ vì không muốn làm chim đầu đàn, mà cái này là thời gian cuối cùng của Diệp Hạo.
Vô Nha Tử có thể cảm nhận được trong lòng Diệp Hạo sốt ruột, bởi vậy hắn thi triển thủ đoạn ra hết liều chết với một tên Thiên Chu Kim Đan tam chuyển, sau đó hắn lui ra khỏi chiến trường.
Thật sự bởi vì Vô Nha Tử lại không còn lại chiến lực.
- Mới vừa rồi công tử vận dụng lực lượng gì thế?
Vô Nha Tử khôi phục đồng thời nhìn qua hỏi Diệp hạo.
- Không gian chi lực.
Diệp Hạo trả lời.
- Công tử hiện tại cũng có thể vận dụng Không Gian Chi Lực giết người sao?
Vô Nha Tử trừng lớn hai mắt thốt lên.
Lưu giữ không gian chi lực cùng vận dụng Không Gian Chi Lực là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Độ khó giữa hai cái đó chênh nhau gấp 10 lần nha.
- Hao phí quá lớn.
Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc lắc đầu nói.
- Vừa kém chút nữa, ta đã bị rút thành người khô rồi.
- Công tử cướp cơ duyên của Huyết Liên Hải rồi.
Xa xa, Vô Nha Tử nhìn Huyết Liên Hải trong sơn cốc đang gào thét mà kinh ngạc thốt lên.
- Cơ duyên này vốn là của ta, cùng Huyết Liên Hải hắn không có quan hệ.
Diệp Hạo lại cười đáp.
- Chúng ta đi thôi.
- Ừ.
Vô Nha Tử hiện tại càng thêm cảm thấy sự đáng sợ của Ám Tinh.
Cơ duyên Mệnh Tinh mà nói đoạt đã đoạt được.
- Chúng ta đi đâu đây?
Vô Nha Tử hỏi.
- Đi xem Mai Doãn Tuyết thế nào đã?
Diệp Hạo từ sớm đã lưu lại truy tung ngọc phù trên người Mai Doãn Tuyết, trên thực tế, trên người hắn cũng có truy tung ngọc phù do Mai Doãn Tuyết lưu lại.
Nhưng khi bộ dáng Diệp Hạo biến ảo, Truy Tung Ngọc Phù cũng tự nhiên bị hủy bỏ.
Nói cách khác, chỉ có Diệp Hạo có thể truy tung đến Mai Doãn Tuyết, ngược lại Mai Doãn Tuyết không có khả năng truy ra được Diệp Hạo.
Đuổi theo Diệp Hạo làm sắc mặt Vô Nha Tử không khỏi đại biến, bởi vì hướng Diệp Hạo đi rõ ràng đến Thị Huyết Phong.
Thời điểm Diệp Hạo bế quan đột phá đã thu hồi toàn bộ Phân Thân, mà Minh Kim Cổ cũng thửa dịp này khôi phục tu vi.
Mà khôi phục tốt, Minh Kim Cổ hắn lại ngựa quen đường cũ hoạt động, nhưng lần này hắn tìm đến Mai Doãn Tuyết.
Địa bàn Thị Huyết Phong.
Mai Doãn Tuyết mặc Thải Y, thần sắc đầy phẩn nộ nhìn xa bạch sam thanh niên cách đó không.
- Minh Kim Cổ.
- Mai Doãn Tuyết, không nghĩ ra cô đến thật.
Minh Kim Cổ bấm tay trên cổ một cô gái, trong mắt lộ ra vẻ kỳ dị nói.
- Hiện tại thả Sư Muội ta ra hết thảy đều dễ nói, nếu không đừng trách ta hạ sát thủ,
Mai Doãn Tuyết nhìn Minh Kim Cổ, trong mắt đầy sát ý không che lấp.