Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 362 : Truyền Tống Ra Ngoài

Ngày đăng: 15:49 30/04/20


Truyền Tống Ra Ngoài



- ---------------------------------



Yêu Vực!



Diệp Hạo lần nữa lẻn vào sào huyệt Thị Huyết Phong.



Diệp Hạo muốn biết đồ vật bên trong quý giá đến cỡ nào?



- Huyết Đan khẳng định ở bên trong sào huyệt này.



Diệp Hạo nhìn một tên trọng binh Thủ Vệ phía xa, nói.



Trốn vào không gian duy trì không được bao lâu thời gian, mà hắn còn muốn mang theo Mai Doãn Tuyết, bởi vậy lần này Diệp Hạo một người âm thầm đến đây.



Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, chín đạo Phân Thân nhanh chóng vọt tới về phía các trọng binh Thủ Vệ, Huyết Thị Phong tuần tra bốn phía nhanh chóng phóng về hướng các Phân Thân Diệp Hạo, bất quá đám Thị Huyết Phong này làm sao chống đỡ được Phân Thân như lang như hổ kia. Rất nhanh, trên trăm vị Thị Huyết Phong phụ trách Thủ Vệ đã gia nhập chiến đấu, đúng lúc này, chín đạo Phân Thân lần nữa xuất hiện giữa không trung.



Lúc 9 cái Phân Thân thuộc nhóm thứ sáu xuất hiện, toàn bộ Thị Huyết Phong loạn lên như ong vỡ tổ.



Mà lúc này Diệp Hạo lắc mình hóa thành một con Thị Huyết Phong, thừa dịp loạn mà bước vào trọng địa.



Vừa mới đến trọng địa, Diệp Hạo đã chú ý đến một đạo ánh mắt nặng nề đang nhìn chăm chú mình.



- Đã xảy ra chuyện gì?



Diệp Hạo lại giật mình.



Bởi vì Diệp Hạo nghe không hiểu ngôn ngữ của đối phương.



Kỳ thật do Thiên Biến Vạn Hóa của Diệp Hạo tu luyện không tới nơi tới chốn, nếu không mà nói vô luận ngôn ngữ hay Thần Thông đều có thể mô phỏng được hết.



Bất quá Diệp Hạo nhìn ra vị trước mặt này đã bị trọng thương, bởi vậy hắn không chút do dự nào mà vận dụng Không Gian Chi Thuật.



Tôn Thị Huyết Phong lúc này mới chú ý đến việc bốn phía không gian đã cầm cố bản thân.



- Không Gian Cấm Cố.



Cường giả Thị Huyết Phong này nhìn thấy vậy, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc, bất quá chưa để hắn có phản ứng, không gian giống như bọt biển bắt đầu nhao nhao phá toái.



Khí tức tử vong tức khắc bao phủ toàn thân hắn.



Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, trên đầu tôn Thị Huyết Phong này xuất hiện một đạo Kim Sắc Thánh Hoàn, Thánh Hoàn này xuất hiện khiến không gian yên diệt của Diệp Hạo dừng lại, sau đó tôn Thị Huyết Phong nhanh chóng chạy ra khỏi không gian phá toái.




Diệp Hạo cười nói.



Thời gian sau đó, hai người vẫn xông xáo trong Yêu Vực.



Không thể không nói vận khí hai người rất không tệ, bởi vì họ ở Yêu Vực nửa năm, một Yêu Thú Nguyên Anh Kỳ cũng không có gặp được.



Nhưng nghĩ cẩn thận lại vẫn hợp tình hợp lí.



Khí vận Mai Doãn Tuyết đứng đầu Bát Đại Mệnh Tinh, mà khí vận của Diệp Hạo còn phía trên Mai Doãn Tuyết, hai người cùng một chỗ rèn luyện làm sao gặp được Yêu Thú Nguyên Anh Kỳ đây.



Thời Gian nửa năm này, tu vi Mai Doãn Tuyết tiến thêm một bước tăng lên Kim Đan Ngũ Chuyển, tu vi Diệp Hạo liên tục tăng hai tiểu cảnh giới đạt đến Kim Đan Tam Chuyển, tiến bộ bậc này làm Mai Doãn Tuyết phải âm thầm tắc lưỡi.



- Chúng ta nên trở về thôi!



Mai Doãn Tuyết nói khẽ.



- Những địa phương còn lại đều có Yêu Thú Nguyên Anh Cảnh trấn giữ.



- Ừ, nên trở về rồi.



Diệp Hạo nhẹ gật đầu.



Thời gian nửa năm qua, bọn họ cũng điều tra được đủ thứ tình báo, càng trọng yếu là họ chém giết rất nhiều Yêu Thú, trong đó Diệp Hạo giết nhiều nhất.



Phân Thân của Diệp Hạo cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều không ngừng chém giết Yêu Thú.



Mai Doãn Tuyết và Diệp Hạo liếc nhau một cái rồi cùng lấy ra Truyền Tống Ngọc Phù, lúc song phương bóp nát Ngọc Phù một cỗ lực lượng huyền diệu bao phủ hai người lại, hai người sớm biết đây là tác dụng của Truyền Tống Ngọc Phù nên không ai kháng cự cả.



Trên thực tế dù muốn kháng cự cũng không có khả năng.



Bởi vì đây là do Tu Sĩ Trọng Kiếp Cảnh luyện chế a.



Bất quá ngay trên đường truyền tống trong lòng Diệp Hạo không khỏi dâng lên một cảm giác bất an, theo thời gian loại cảm giác này càng lớn.



Đáng tiếc hắn hiện tại đều không thể làm gì.



Một khắc sau đó Diệp Hạo nhìn thấy một đôi bàn tay xuyên qua kẽ hở không gian bắt hắn lại.



Phốc một tiếng Diệp Hạo há miệng phun ra một ngụm máu tươi.



Sau khi phun ra máu, Diệp Hạo cảm thấy toàn bộ gân cốt bản thân đã bể nát.