Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 375 : Diệp Hạo Đến Rồi
Ngày đăng: 15:50 30/04/20
Diệp Hạo Đến Rồi
- ---------------------------------
Ám Tinh Môn!
Ám Tinh Môn đang trải qua nguy cơ to lớn nhất từ trước tới nay.
Mấy trăm Thần Niệm tu sĩ đan xen lẫn nhau tạo thành một tấm võng lớn bao vây toàn bộ căn cứ Ám Tinh Môn như nêm cối.
Võ Đào biết được tin này thì khiếp sợ phát hiện 8 đạo ánh sáng, 8 căn cứ ngầm đã bị phá hủy. Ông ta không ngờ toàn bộ 9 cửa căn cứ đã bị phát hiện, có thể nói Ám Tinh Môn đã trở thành cá trong chậu.
Sát thủ Ám Tinh môn lập tức tập hợp trong Đại Điện.
Võ Đào thần sắc ngưng trọng nhìn hơn hai trăm Sát Thủ xung quanh nói ra
- Không cần nói nhiều, mọi người đã biết chúng ta đang đứng trước nguy cơ thế nào chứ? Hiện tại, chúng ta phải phá vây ra ngoài.
- Sau khi phá vây thành công, mọi người lập tức trốn đi thật xa. Không thấy ấn ký tôi và tứ đại Thái Thượng trưởng lão thì không nên xuất hiện.
Sau khi dặn dò một phen, Võ Đào nhìn Đường Phiên Phiên, Thanh Thanh ba nữ
Sắc mặt các nàng trở nên nghiêm túc.
Bốn nàng không ngờ đến, chưa qua bao lâu Ám Tinh môn đã gặp nguy cơ bậc này.
- Phiên Phiên, tư chất cô sẽ được các tông môn coi trọng tranh đoạt, bởi vậy chút nữa các cô không cần xuất thủ.
Võ Đào nhìn Đường Phiên Phiên, nghiêm túc nói ra
- Thanh Thanh, các cô cũng vậy, có Phiên Phiên che chở chắc không có vấn đề.
- Tôi có cảm giác chuyện này liên quan đến tôi.
Đường Phiên Phiên trầm giọng nói
- Nên chút nữa, tôi sẽ cùng các ông đánh ra.
Nghe vậy, Võ Đào lộ ra nụ cười đắng chát, truyền âm nói
- Ám Tinh môn hơn phân nửa sẽ bị diệt môn, thậm chí tôi cũng không chắc có thể thoát khỏi. Nếu xuất thủ, trên người cô sẽ bị đánh lên lạc ấn. Cô và Thanh Thanh các nàng chết chắc.
Đường Phiên Phiên định nói thêm đã bị Võ Đào ngắt lời
- Chúng tôi chết không có gì đáng tiếc, nhưng cô nhất định không thể xảy ra chuyện gì, nếu không tôi sẽ có lỗi với Diệp Hạo.
Diệp Hạo nhìn bộ dáng bại hoại Bát Đại Tông Môn, lạnh lùng nói
- Giết người.
- Diệp Hạo ——có biết những người cậu giết là ai không?
Lưu trưởng lão nhìn Diệp Hạo, tức giận hỏi.
- Người tôi giết đều đáng chết.
Diệp Hạo lạnh lùng nói ra
- Lúc Bát Đại Tông Môn ra tay với cha mẹ và vợ tôi, chúng ta đã không còn gì để nói.
- Làm càn.
Lúc này, một trung niên chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Hạo
- Bát Đại Tông Môn điều tra thân phận cha mẹ cùng vợ cậu đều hợp quy củ, nhưng vì điều này cậu lại chém giết nhiều tu sĩ vô tội, tuổi còn nhỏ mà tàn nhẫn như vậy, hôm nay không thể lưu cậu được.
- Ông là ai ——?
Diệp Hạo nhìn trung niên, bình tĩnh hỏi.
- Diệp Hạo, đây là phó cục trưởng cục Linh Dị, Bàng Kình, Nguyên Anh lục chuyển.
Võ Đào vội vàng nhắc nhở Diệp Hạo.
- Nguyên Anh lục chuyển?
Trong mắt Diệp Hạo lóe ra hàn quang khiếp người, nói
- Chỉ là Nguyên Anh lục chuyển lại dám phát ngôn bừa bãi như vậy?
- Tốt, một thằng nhóc thật láo xược.
Bàng Kình nói đến đây, em bé (nguyên anh) trong cơ thể đột nhiên mở hai mắt ra, sau đó năng lượng cuồn cuộn như thủy triều vọt tới tứ chi bách hài.
Bàng Kình như một tôn Thượng Cổ Thiên Bằng nhào tới Diệp Hạo.
Một quyền đập vào đầu Diệp Hạo.
Oanh một tiếng, không gian không tiếp nhận được cỗ lực lượng phá toái này, ba động mạnh mẽ lan ra khiến tu sĩ gần đó liên tiếp lui về phía sau.