Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 407 : Hỏi Quẻ

Ngày đăng: 15:50 30/04/20


Hỏi Quẻ



- ---------------------------------



Lão già cười rồi nói tiếp.



- Mời tiểu thư đưa tay phải ra.



Chu Uyển Thanh vươn bàn tay trắng như ngọc của mình ra.



Lão già kia chỉ vào một đường chỉ tay của cô nói:



- Chỉ tay này nói lên con đường tình ái của cô.



- Như thế nào?



Ông ta nhíu mày nói:



- Con đường tình ái của cô…?



- Có gì xin đại sư cứ nói thẳng.



Chu Uyển Thanh ý thức được con đường tình ái của mình không tốt.



- Chỉ tay này nói lên cô sẽ cả đời không lấy chồng.



- Không thể nào?



Chu Uyển Thanh giật mình.



Sao bản thân lại không lấy chồng được?



Cho dù Gia tộc an bài hay do bản thân tự lựa chọn thì cũng không có lý do mà?



Lão già này chỉ một đường chỉ tay khác, nói:



- Đường này nói lên con đường phúc lộc của cô, nhìn qua đường chỉ tay này tôi thấy gia đình cô không phải giàu có bình thường, cả đời này tôi chưa từng thấy đường chỉ tay phúc lộc như thế này bao giờ, vì thế tôi suy đoán cô xuất thân từ Đại thế gia.



- Còn đường này thì sao?



Lão già này xem bói vẫn rất đáng tin, chỉ riêng đường phúc lộc thì ông ta đã đoán rất chính xác.



Ông lão chỉ vào đường chỉ tay còn lại, nói:



- Đường chỉ tay này là tuổi thọ, cái này… cái này…



Lão già nhìn một chút rồi trong mắt chợt như hiểu rõ điều gì:



- Tôi cuối cùng đã biết vì sao cô không lấy chồng rồi.



- Tại sao?



Chu Uyển Thanh vội vàng hỏi.



Nếu nói không tò mò thì chính cô cũng không tin.



Lão già này lại im lặng.



- Có chuyện gì mong đại sư nói thẳng.



Lão già này tiếc nuối nhìn khắp khuôn mặt Chu Uyển Thanh, sau đó ông ta lấy trong ngực ra ba ngàn nhân dân tệ:



- Trả lại cho cô.
Diệp Hạo nhìn lão già nói.



- Lão phu Phương Kiến.



- Phương Kiến a, đợi chút nữa tôi dẫn ông đi gặp Âm Quân được không?



- Âm Quân?



- Ông có thể gọi Diêm Vương cũng được.



Trong lúc Phương Kiến đang kinh ngạc thì một giọng nói lãnh lẽo vang lên.



- Ai dám tự tiện xông vào Địa Phủ?



Phương Kiến và Chu Uyển Thanh kinh ngạc nhìn một người mặc áo trắng, trên người mang theo dây xích, khuôn mặt dữ tợn đang đứng giữa không trung.



- Ông là Âm Quân ở đây?



Diệp Hạo hỏi.



- Câu muốn gặp đại nhân Âm Quân của chúng tôi?



Âm Soa kia nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.



Âm Soa này có tu vi Kim Đan Kỳ.



Nhưng hắn vẫn thấy to lớn uy hiếp từ trên người Diệp Hạo.



- Ừm.



Diệp Hạo gật đầu.



- Vậy mời cậu đi theo tôi.



Âm Soa chần chờ một chút ròi nói.



- Chúng ta đi thôi.



Diệp Hạo vừa nói xong, Chu Uyển Thanh và Phương Kiến kinh ngạc phát hiện cơ thể mình bị một lực lượng vô hình nâng lên, sau đó, họ thấy mình đang lướt với tốc độ nhanh như chớp theo hướng Âm Soa kia.



- Diệp Hạo, chúng ta đến Địa Phủ làm gì vậy?



Chu Uyển Thanh giật tay áo Diệp Hạo hỏi.



- Đợi lát nữa cô sẽ biết.



Diệp Hạo nhìn Chu Uyển Thanh nói.



Cô ta cũng không hỏi lại nữa.



Nữa khắc đồng hồ sau, đám người Diệp Hạo nhìn thấy một tòa thành trì to lớn.



Chiều rộng hơn trăm cây số.



Phía trên tường thành có những Tướng Sĩ mặc Khải Giáp lạnh lùng tuần tra.



Bây giờ, Phương Kiến và Chu Uyển Thanh mới thật sự tin rằng mình đang ở Địa Phủ.



Bởi vì trên trái đất không có tòa thành trì nào to lớn như vậy cả.



Trong lúc Diệp Hạo đang từ từ lại gần, một Tướng Quân cưỡi ngựa chiến, trên tay cầm Phương Thiên Họa Kích. Chiến mã dưới khố hắn giống như cưỡi mây vội vã chạy nhanh về phía họ.