Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 41 : Tông sư
Ngày đăng: 15:45 30/04/20
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- -------------------------------------------------
Lam Thanh Thanh nhìn thấy sự cảnh giác trong mắt Diệp Hạo, mỉm cười giải thích.
- Nghe nói anh thuộc dạng cao thủ đánh bạc, cho nên Thanh Thanh đến đây thăm hỏi một chút.
Lam Thanh Thanh nói đến đây, bàn tay thon dài vẫn để trên không như trước.
Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi nắm lấy bàn tay mềm mại của cô nàng.
Rất mềm, rất trơn a.
Lúc này, hắn lại sinh ra cảm giác không muốn buông, nhưng dù sao thân thể hắn đã được Thần Huyết cải tạo, chút trí lực và năng lực tự điều khiển vẫn có, nhưng sau khi buông tay, hắn vẫn có cảm giác lưu luyến, hắn cười khẽ trả lời.
- Chưa nói tới cao thủ, chỉ chơi đùa một chút lúc nhàm chán thôi.
Diệp Hạo hắn đâu thể nói mình không thể được?
- Không biết Thanh Thanh có vinh hạnh chứng kiến kỹ thuật đánh bạc của anh hay không?
Hai mắt Lam Thanh Thanh không khỏi sáng lên nói.
- Được.
Diệp Hạo khẽ gật đầu.
Lam Thanh Thanh là người phụ trách sòng bạc, năng lực nắm giữ không thể không mạnh.
Chuyện Lục Tự Minh làm Diệp Hạo có một ý nghĩ và ý niệm phát triển mình, mà cô nàng trước mặt là đối tượng phù hợp.
- Nhưng tôi phải nói với cha mẹ một câu.
Diệp Hạo nói khẽ.
- Tất nhiên.
Lam Thanh Thanh cười nói.
Diệp Hạo đóng cửa lại quay người về phòng.
- Tiểu Hạo, con chắc chắn không có việc gì chứ?
Diệp Chí Quốc có chút bất an, hỏi thăm.
- Lam tiểu thư sẽ coi trọng kỹ thuật đánh bạc của con, bởi vậy hai người không cần lo lắng cho an toàn của con đâu.
Diệp Hạo nhìn cha mẹ đang lo lắng, an ủi.
- Hơn nữa, không phải ai cũng tạo thành uy hiếp với con đâu.
- Tiểu Hạo, con học võ lúc nào thế?
Diệp Chí Quốc lại hỏi tiếp.
Tuổi Diệp Hạo và chủ trì Mã không chênh nhau thì còn có thể lý giải được, vấn đề nằm ở đây a, thằng nhóc này nhìn qua chỉ có 17 ~ 18 tuổi thôi!
- Đi mời Chu đại sư.
Lam Thanh Thanh nói với một vệ sĩ bên cạnh.
Vệ sĩ kia dạ một tiếng rồi nhanh chóng rời đi.
Không lâu sau, vệ sĩ này lại mang theo một ông cụ mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đi tới phòng khách quý.
- Bái kiến tiểu thư.
Chu đại sư cung kính hành lễ với Lam Thanh Thanh.
Lam Thanh Thanh khẽ mỉm cười nói.
- Chu đại sư khách sáo rồi.
Chu đại sư chào hỏi Lam Thanh Thanh vài tiếng rồi nhìn về Diệp Hạo, nói
- Vị này chắc là Diệp công tử.
- Diệp Hạo.
Diệp Hạo không quen người khác gọi hắn bằng hai từ Công Tử.
Chu đại sư cười cười, đi tới chỗ đặt xúc xắc.
- Diệp công tử, cậu phải cẩn thận nghe kỹ đó.
Diệp Hạo nhẹ nhàng gật đầu.
Bây giờ thị lực Diệp Hạo đã đạt đến cấp độ kinh khủng, những thứ nhỏ nhặt kẻ khác không phát hiện nhưng hắn lại có thể nhìn thấy rõ, Diệp Hạo chú ý tới tần suất ngón út Chu đại sư lay động gấp 3 lần chủ trì Mã.
Lúc Diệp Hạo vận dụng Thấu Thị Nhãn, chú ý tới sáu viên xúc xắc xoay tròn không thấy rõ con số phía trên.
Thị lực rất khó nắm bắt.
Diệp Hạo nhìn ba giây đồng hồ mới ngừng lại.
Dù sao thời gian nhìn của hắn không phải vô hạn.
Sau khi Chu đại sư bỏ chén xuống, Diệp Hạo làm ra dấu tay OK.
- Cậu có ý gì?
Chu đại sư khẽ giật mình nói.
- Ba.
- Ba sao?
Chu đại sư nghi ngờ mở chén ra, trong sáu viên xúc xắc, từng cặp đôi xếp chồng lên nhau, mà viêc xúc xắc phía trên đều là số một.
Chu đại sư không khỏi lộ vẻ hoảng sợ nhìn Diệp Hạo.
- Chẳng lẽ Thính Chung Chi Thuật của Diệp công tư đã đạt tới cảnh giới tông sư rồi?