Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 459 : Nguy Cơ Của Bách Hoa Cung

Ngày đăng: 15:51 30/04/20


Nguy Cơ Của Bách Hoa Cung



- ---------------------------------



Công tác tuyển nhận của Võ Giáo Đông Phương được vận hành rất có hệ thống.



Học sinh đã được tuyển chọn thì cao hứng sắp xếp hành lý tiến về Võ Giáo, không được tuyển chọn thì chuẩn bị giai đoạn tuyển bạt kế tiếp.



Khảo hạch Ý chí!



Ai cũng biết rõ, cửa này không có khả năng tuyển nhận nhiều học sinh, dù chỉ còn 1% cơ hội, ai lại nguyện ý buông tha ởi vì Diệp Hạo đã cam đoan, nên Viên Cao Tinh và Tiếu Lão Thực cũng không có đặt chuyện này trong lòng.



- Diệp Hạo, lần này tôi có thể nhìn thấy Hoa Khôi sao?



Tiếu Lão Thực nhìn chằm chằm Diệp Hạo,hỏi.



- Hoa Khôi? Tốt nhất cậu đừng nên nhìn thấy.



Diệp Hạo khẽ mỉm cười.



- Tại sao?



Tiếu Lão Thực kinh ngạc.



- Cậu không thể ngăn cảns ự mị hoặc của Hoa Khôi đâu.



Diệp Hạo nhìn Viên Cao Tinh một cái, nói tiếp



- Cậu thì sao?



- Hoa Khôi không phải thứ mà loại phàm phu tục tử như chúng ta có thể gặp.



Viên Cao Tinh cười khổ



- Tôi còn chóng mặt chuyện lúc trước đây,.



- Thật không?



Tiếu Lão Thực không hề tin tưởng.



- Anh trai ơi, tuyệt đối không nên thử nha.



Viên Cao Tinh trịnh trọng cảnh cáo.



Tuy nói như vậy, nhưng trong mắt Tiếu Lão Thực vẫn sáng rực.



...



Bách Hoa Cung là địa điểm nóng hổi ở Ma Đô, mỗi ngày đều có ngựa xe qua lại.



Lúc này, mấy chục đạo thân ảnh xuất hiện ở cửa ra vàoBách Hoa Cung.
- Ta cho ngươi ba nhịp hô hấp để cân nhắc.



Lúc này, lão giả ở giữa nhìn chằm chằm Bích Ngọc



- Thần phục hay vẫn lạc?



Lão giả vừa nói xong, toàn trường đều bị bao phủ bên trongmột cỗ sát khí.



Một!



Lão giả vươn một ngón tay.



Sắc mặt Bích Ngọc rất khó coi. Đối mặt loại tình huống này, thần phục là lựa chọn duy nhất. Nhưng nếu thần phục, vận mệnh tương lai của bà cùng đệ tử Bách Hoa Cung sẽ trở nên u ám khó có thể tưởng tượng được. Đám Ma Tông trời đánh kia hận không thể nuốt các nàng ngay lập tức a.



Hai!



Không thần phục thì chết, mà thần phục thì xong đời. Không thể không nói đây là một sự lựa chọn khó khăn.



Ngay lúclão giả sắp duỗi ra ba ngón tay, một tiếng cười đùaở đại sảnh vang lên.



- Bách Hoa Cung không làm ăn được gì sao?



Toàn trường đều bị giọng nói này làm cho ngạc nhiên, bọn họ lập tức nhìn về phía cửa ra vào.



Một thanh niên mặc bộ đồ thể thao, một mặt không vui đẩy cửa lớn đi vào, sau lưng hắn còn có hai học sinh sắc mặ tbất an đi theo.



Khi nhìn thấy thanh niên này,Thanh La khẽ giật mình



- Là cậu?



Thanh La không ngờ người đến lại là Diệp Hạo. Nhưng nàng lại vội vàng truyền âm thúc giục



- Đi mau.



Diệp Hạo nghi ngờ nhìn Thanh La



- Vì sao muốn ta đi?



- đây bằng cách nào?



Hàn ạc nhiên nhìn Diệp Hạo. Bởi vì cửa ra vào đã sớm bị phong tỏa rồi. Sao hắn còn có thể vào được chứ?



- Thích thì vào thôi.



Diệp Hạo khoác vai Tiếu Lão Thực hỏi



- Nhìn thấy không? Cô bé mang lụa mỏng này chính là Hoa Khôi đó.



Tiếu Lão Thực nhìn mấy lần, họa mi bắt đầu cứng lên.