Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 478 : Tội Đáng Chết Vạn Lần

Ngày đăng: 15:51 30/04/20


Tội Đáng Chết Vạn Lần



- ---------------------------------



- Cửu Âm cung?



Nghe được cái tên này, hai mắt Âm Nha co rụt lại.



- Tại sao cô lại xuất hiện ở đây?



- Bởi vì đây là thế thứ chín của ta.



Lý Thiên Thiên nhàn nhạt trả lời.



- Cô cũng đã ngưng tụ thế thứ chín rồi hả?



Toàn thân Âm Nha chấn động.



Âm Nha biết rõ ý nghĩ của việc Lý Thiên Thiên ngưng tụ thế thứ chín là gì.



Nó đại biểu cho công đức viên mãn a.



Một khi chín thế hợp nhất sẽ có thể trở thành đại nhân vật hô phong hoán vũ.



Mà cái cảnh giới ấy ngay cả bản thân cũng không dám nghĩ đến.



- Âm Nha, nếu ngươi đi theo ta, ta sẽ cho ngươi một phần cơ duyên.



Lý Thiên Thiên cao ngạo nói.



Âm Nha trầm ngâm một cái, toàn thân hắc quang lóe lên hóa thành một lão giả, hắn quỳ một chân dưới đất cung kính nói ra.



- Âm Nha bái kiến chủ nhân.



Âm Nha chỉ có tu vi Chân Tiên cảnh.



Có thể đi theo đệ tử chân truyền của Cửu Âm cung, đây là cơ duyên mà Âm Ma còn không dám nghĩ đến.



- Lý Thiên Thiên.



Đúng lúc này thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện ở Ô Sơn.



Bây giờ đâu chỉ Diệp Hạo kinh ngạc, ngay cả Đường Phiên Phiên cũng vậy.



Trên thực tế, Đường Phiên Phiên cũng có chú ý những đối tượng mập mờ với Diệp Hạo.



Thế nhưng cô biết rõ Lý Thiên Thiên không hề có tư chất tu đạo.



Nhưng tình huống hiện tại là như thế nào?



Tại sao trong thời gian ngắn Lý Thiên Thiên có thể trưởng thành đến cấp độ này?



Nghe vậy hai mắt Lý Thiên Thiên rơi vào trên người Diệp Hạo.



Nhìn một chút trong mắt Lý Thiên Thiên lộ ra thần sắc nghiền ngẫm.



- Khi trước em không hiểu tại sao nhiều lần anh vẫn cự tuyệt em, nguyên lai anh cũng là tu sĩ a.



- Tại sao em lại trở thành bộ dáng này?
Dù Âm Nha giãy dụa càng ngày càng kịch liệt, thần sắc Diệp Hạo không có bao nhiêu biến hóa.



Bởi vì Ngũ sắc bảo tháp được Thanh Hư lưu lại một đạo thần niệm thôi động, bởi vậy Diệp Hạo không hề lo lắng hàng phục không được một Chân Tiên đang trọng thương.



Quả nhiên vô luận Âm Nha giãy dụa như thế nào vẫn bị Ngũ Sắc bảo tháp hút vào.



Lúc này ánh mắt Diệp Hạo chuyển sang người Lý Thiên Thiên, hai mắt Lý Thiên Thiên rụt lại.



- Diệp Hạo, anh muốn làm cái gì?



- Chỉ cần cô cam đoan với tôi không quấy rối Địa Phủ nữa, tôi sẽ thả cô đi.



Diệp Hạo hơi trầm ngâm rồi nói.



- Không thể.



Hoàng Âm Quân trầm giọng nói.



- Người này là đệ tử chân truyền của Cửu Âm cung, nếu ngươi thả cô ta, về sau sẽ có tai họa lớn a.



- Cái gì?



Diệp Hạo khẽ giật mình.



Hoàng Âm Quân kể lại việc của Lý Thiên Thiên nói chuyện trước đó.



- Chín thế hợp nhất.



Diệp Hạo lẩm bẩm.



- Diệp Hạo, anh mặc kệ cậu có lai lịch gì, nhưng nếu anh làm hỏng chuyện tu hành của tôi, tôi cam đoan sẽ lột da tróc thịt anh.



- Cô cũng phải có bản lĩnh này hả nói.



Diệp Hạo nói đến đây Ngũ sắc bảo tháp chiếu xuống ba đạo Tiên quang bao vây Lý Thiên Thiên vào bên trong.



- Diệp Hạo, anh không để ý đến tình cảm giữa chúng ta?



Thân thể Lý Thiên Thiên bay về phía Ngũ sắc bảo tháp, vội vàng gào thét.



- Tôi chỉ dùng Ngũ sắc bảo tháp để trừ đi ma tính của cô thôi.



Diệp Hạo trầm giọng nói.



- Diệp Hạo, anh muốn chết sao?



Mắt thấy bản thân chuẩn bị tiến vào Ngũ Sắc bảo tháp, trong mắt Lý Thiên Thiên lóe lên một tia hận ý, chợt một đạo hư ảnh xuất hiện bên trên đỉnh đầu Lý Thiên Thiên.



Một thiếu nữ khuynh quốc khuynh thành.



Đặc biệt, thiếu nữ vô cùng lạnh lùng.



Lạnh tới mức cả thế giới cũng muốn đông cứng lại theo.



- Làm hỏng chuyện tu hành của ta, tội đáng chết vạn lần.



Hư ảnh thiếu nữ này nhìn Diệp Hạo một cái, sau đó bàn tay trắng nõn của nàng vỗ một cái vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, lực lượng khủng bố xé rách thiên không, Ngũ Sắc Bảo Tháp tựa hồ ý thức được một kích này kinh khủng, bởi vậy ba tòa tháp cùng nhau phun ra một đạo tiên quang, ba đạo tiên quang này chồng lên nhau hóa thành một phù chú.