Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 482 : Ai Trèo Cao?

Ngày đăng: 15:51 30/04/20


Ai Trèo Cao?



- ---------------------------------



Còn Lý Thiên Thiên thần bí đang ẩn núp nữa. Thiên Yêu không thể không đề phòng a!



Tu sĩ Nhân tộc đã xác định sẽ có tổn thất khi bầy yêu giáng lâm, tổn thất càng nhiều lại càng có lợi đối với Côn Lôn Yêu Tộc.



Diệp Hạo đồng dạng xuất thủ. NhưngYêu Thú giáng lâm lần này thực sự nhiều lắm. Dù hắn rất cố gắng, nhưng vẫn có một số Yêu Thú xâm nhập vào bên trong các thành phố của Hoa Hạ.



Những Yêu Thú này không sợ súng pháo, không sợ nước lửa. Nên quân đội không có tác dụng gì, càng không cần phải nói bách tính tay không tấc sắt.



Cũng may lúc đầu quân đội quả quyết xuất thủ đánh giết cùng đả thương nặng một bộ phận Yêu Thú, nếu không số lượng Yêu Thú giáng lâm phải tăng gấp đôi.



Giết!



Diệp Hạo không ngừng xuyên toatừng khu vực trong Hoa Hạ, đánh giết Yêu Thú giáng lâm.



Ma Đô-Chu gia



Chu Uyển Thanh cũng không tốt hơn bao nhiêu.



Bởi vì ở diễn đàn ba nước Trung Nhật Hàn, nàng đã va chạm với Văn Cảnh, hắn phẫn nộ vì không có gan trả thù Minh Nguyệt, không có thực lực trả thù Đường Phiên Phiên, nhưng lại có thực lực trả thù Chu gia



Đối mặt Văn gia chèn ép, Chu gia ngăn cản rất gian nan, vì thế Chu gia không thể không tìm người trung gian đến hòa đàm.



- Chuyện lần này thật sự do Uyển Thanh tự tác chủ trương, hi vọng anh Văn không để trong lòng, cho Chu gia một con đường sống.



Chu Bá Đạt nhìn trung niên đối diện, chắp tay nói.



Nghe vậy, Văn Bân lại cười



- Anh Chu nói chuyện này? Bọn nhỏ hành động theo cảm tính, sao tôi lại để ý chuyện nhỏ nhặt này chứ?



Ông ta dừng một chút rồi nói tiếp



- Kỳ thật, nguồn góc phát sinh mọi chuyện, bởi vì khuyển tử ưa thích lệnh ái a.



- Còn có chuyện này?



Chu Bá Đạt khẽ giật mình



- Sao Chu gia dám trèo cao chứ.



- Trèo cao hay không, không quan trọng, quan trọng là tôi thích Uyển Thanh.



Lúc này,Văn Cảnh đứng sau lưng Văn Bân mở miệng nói.



Trong mắt Chu Bá Đạt lộ vẻ không vui, coi như địa vị Chu gia không bằng Văn gia, nhưng tuyệt đối chưa nói tới trèo cao a.



Chu Bá Đạt nói trèo cao bởi vì khách sáo mà thôi, nhưng ông ta không ngờ Văn Cảnh thuận cột leo lên.



Văn Bân sờ soạng lần mò mấy chục năm, như thế nào không nhìn ra Chu Bá Đạt đang không vui, bởi vậy Văn Bân tiếp tục giả mù sa mưa



- Văn Cảnh, chú ý ngôn từ.



Không đợi Văn Cảnh tạ lỗi, ông ta thuận miệng hỏi tiếp



- Anh Chu, tôi nhớ Uyển Thanh chưa có đính hôn thì phải?



- Không có.



Chu Bá Đạt trả lời.



- Không bằng hai nhà chúng ta kết làm thân gia, nhỉ?
Văn Cảnh bị dọa đến mức đôi chân không thể cử động.



- Anh cầu khẩn có tác dụng không?



Chu Uyển Thanh lườm Văn Cảnh một cái, ngay trước sự kinh ngạc của toàn trường, nàng lập tức tới gần con cóc.



- Uyển Thanh, con làm gì vậy?



Chu Bá Đạt mở to hai mắt, quát.



- Ngay cả Địa Phủ Thập Điện Âm Quân cũng từng gặp qua, chẳng lẻ còn sợ một con Thiềm Thử Yêu?



Âm thanh Chu Uyển Thanh lạnh lùng đáng sợ.



Cái gì?



Đám người Chu Bá Đạt đều có cảm giác hoang đường.



Chu Uyển Thanh đang nói cái gì vậy?



Nàng đã từng gặp qua Địa Phủ Thập Điện Âm Quân?



Ma chứng sao?



Nhìn qua không giống a!



Con cóc không ngờ còn có người không sợ chết, phương thức đối với loại người này rất đơn giản, chính là trực tiếp giết chết.



Lúc này, đầu lưỡi con cóc cuốn về thân thể mềm mại của Chu Uyển Thanh.



Trong mắt Chu Bá Đạt tràn đầy tuyệt vọng. Ông ta không thể giúp Chu Uyển Thanh chạy thoát.



Chạy cái lông a?



Tốc độ con cóc nhanh biết bao? Bản thân ông ta có thể chạy được hay không cũng là một vấn đề. Huống chi chủ động tiếp cận con cóc này.



Nhưng một màn tiếp theo đã làm bọn họ hoàn toàn ngây người.



Chỉ thấy chỗ cổ Chu Uyển Thanh tuôn ra một đạo Kim Quang, rồi lập tức biến thành một đạo Kiếm Ý, sau đó hình thể khổng lồ của con cóc bỗng nhiên bị chém thành hai nửa.



Một kích, tất sát.



Nhìn con cóc to lớn không còn nhúc nhích. Trong mắt đám người Chu Bá Đạt tràn đầy sự rung động.



- Uyển Thanh, đã xảy ra chuyện gì?



Chu Bá Đạt kinh ngạc hỏi.



- Thứ đồ vật con đã nói.



Chu Uyển Thanh nói đến đây, rồi tiến lên sờ con cóc đã không còn khí tức.



- Con… sao con có thể giết nó?



- Con không có năng lực giết nó.



Chu Uyển Thanh chỉ vòng trêncổ



- Sợi dây chuyền này giết nó.



- Ai cho con?



- Một tu sĩ có thể so với Âm Quân Địa Phủ.