Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 491 : Thiều Hoa Hối Hận

Ngày đăng: 15:51 30/04/20


Thiều Hoa Hối Hận



- ---------------------------------



- Ngớ ngẩn.



Khi nói câu này, Diệp Hạo đã đi lên giảng đài, sau đó gõ bàn một cái, nói



- Vị trí này của tôi.



Sắc mặt Phó Hiệu Trưởng thứ hai trở nên tái nhợt. Nhưng ông ta vẫn ngoan ngoãn trả lại vị trí cho Diệp Hạo. Bởi vì đây là Quy Tắc.



Kỳ thật, Phó Hiệu Trưởng thứ hai là người đề ra Quy Tắc, nếu ông ta không tuân thủ thì ai sẽ tuân thủ nữa?



Diệp Hạo ngồi xuống, bình tĩnh, nói



- Mang học sinh phụ trách hôm nay tới.



Lúc này, một Đạo Sư rời đi.



Phó Hiệu Trưởng thứ hai cùng Phó Hiệu Trưởng thứ ba liếc nhìn nhau, trong lòng đều có một loại dự cảm không tốt.



Không lâu sau, bốn học sinh phụ trách ra đã được điều đến đây.



Diệp Hạo đang chuẩn bị đặt câu hỏi, Phó Hiệu Trưởng thứ hai đã hỏi trước



- Tôi sẽ hỏi các cậu một vấn đề, nếu ai dám nói dối, nhẹ thì giam lại, nặng thì phế tu vi.



Lời Phó Hiệu Trưởng thứ hai khiến sắc mặt mấy học sinh cũng thay đổi.



- Hôm nay, các cậu có nhìn thấy Trương Lan rời khỏi trường không?



- Có, Trương Đạo Sư cùng Diệp Hiệu Trưởng ra ngoài.



Lúc này, một học sinh nói ra



- Lúc ấy, tôi phụ trách kiểm tra.



- Cậu có chắc không?



- Tôi chắc.



Học sinh kia trầm giọng nói



- Cửa ra vào đều có camera giám sát, ai dám nói láo chuyện này chứ?



- Lúc ấy, Diệp Hiệu Trưởng tự mình lái xe.



- Chúng tôi đều thấy được.



- Diệp Hiệu Trưởng còn chào hỏi chúng tôi đấy.



Mấy học sinh còn lại nhao nhao nói ra.



Đạo Sư Toàn trường đều xì xào bàn tán lên.
- Diệp Hạo.



Âm thanh Thiều Hoa vang lên ầm ầm



- Cậu thắng rồi.



Lúc này, Diệp Hạo ngừng bước chân.



- Từ bây giờ, Quy Tắc do Phó Hiệu Trưởng thứ hai ban bố sẽ được bỏ đi.



Thiều Hoa khổ sở nói.



Toàn bộ Đạo Sư trong Hội Trường tức khắc hưng phấn la lên.



- Vạn tuế.



- Diệp Hiệu Trưởng vạn tuế.



- Diệp Hiệu Trưởng tốt lắm.



- Hiệu Trưởng chân chính có trách nhiệm a.



- Đông Phương Võ Giáo thật may mắn khi có Diệp Hiệu Trưởng.



- Lúc đầu, tôi đã chuẩn bị từ chức.



Đám người Thiều Hoa thấy những Đạo Sư này ca công tụng đức của Diệp Hạo, trong lòng bọn họ càng thêm không thoải mái.



Nếu lúc trước, Diệp Hạo trừng trị học sinh bắt nạt kẻ yếu được đại bộ phận học sinh tôn trọng, thì bây giờ, Diệp Hạo lại được tuyệt đại bộ phận Đạo Sư toàn trường ủng hộ.



Còn danh dự bản thân nàng, Phó Hiệu Trưởng thứ hai, Phó Hiệu Trưởng thứ ba đã bị đả kích to lớn.



- Thiều Hoa, cô sai rồi.



Diệp Hạo cất cao giọng, nói



- Cho tới bây giờ, tôi không hề có hứng thú đối với quyền thế ở Đông Phương Võ Giáo, bởi vậy cô không cần lo lắng tôi sẽ thay thế cô, nói câu không khách khí, tôi không hứng thú thay thế cô, tôi sở dĩ đứng ra bởi vì mấy người làm quá mức.



- Thân ở cao vị, nếu không thể cân nhắc vì hạ vị giả, vậy hãy nhanh chóng nhường vị trí mấy người đi.



Diệp Hạo nói xong, quay người rời khỏi Hội Trường.



Thiều Hoa tức giận đến mức toàn thân run rẩy.



Diệp Hạo vẫn như cũ đánh vào mặt nàng a.



Lúc này, Âu Dương Hoa cũng đứng lên, không chào hỏi Thiều Hoa mà xoay người rời đi.



Đột nhiên, Thiều Hoa có cảm giác người cô đơn.



Vì sao lại như vậy?



Nghĩ đi nghĩ lại, trong lòngThiều Hoa đột nhiên dâng lên một tia hối hận. Sao Bản thân lúc trước lại giới thiệu Diệp Hạo đến Đông Phương Võ Giáo chứ?