Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 494 : Âm Quân Giáng Lâm
Ngày đăng: 15:52 30/04/20
Âm Quân Giáng Lâm
- ---------------------
Mỹ Quốc là Quốc Gia cầm đầu uy hiếp Hoa Hạ.
Nhiều năm qua, quân sự Hoa Hạ xác thực đã tăng lên rất nhiều, máy bay trực thăng chính là một ví dụ.
Số liệu máy bay trực thăng quân dụng công khai có hơn 800 chiếc, nhưng chỗ này lại có một quân hơn ngàn chiếc.
Chẳng lẽ quân đội điều máy bay trực thăng từ chỗ khác đến? Ai lại Lãng phí tài nguyên như vậy?
Từ 3 năm trước, quân phí Hoa Hạ đã có dấu hiệu tăng trưởng bạo tạc. Sau khi Yêu Thú xuất hiện, bọn họ không thèm che giấu nữa, biên độ tăng trưởng tăng lên gấp mấy lần trong nháy mắt.
Đủ loại vũ khí sát thương lớn được tạo ra.
Phải biết, khoa học kỹ thuật phát triển nhanh nhất trong chiến tranh, những cuồng nhân trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật rốt cục cũng có đất dụng võ.
Lúc này, bên trong tường thành cách ly Hoa Hạ được củng cố đâu vào đấy.
Trong ba tháng, một Trường Thành sắt thép không thể tưởng tượng nổi được xây dựng bên bờ biển, nhưng so với khoa học kỹ thuật và thực lực hiện tại của Hoa Hạ lại không tính là gì.
Trên thực tế, hai tháng đã xây xong, hiện tại chỉ tiếp tục củng cố.
Có thứ nhất thì có thứ hai, có thứ hai thì cũng có thứ ba.
Sau khi nhìn ba mươi ngàn học sinh liên tục bị đưa đi, Diệp Hạo rời khỏi Đông Phương Võ Giáo. Hiện tại, quan hệ giữa hắn với Thiều Hoa rất kém. Bởi vậy tốt nhất đừng chạm mặt nàng.
Diệp Hạo về thẳng biệt thự.
Vô Nha Tử vẫn tận trung thủ hộ biệt thự. Diệp Hạo nhìn ông ta, hỏi
- Ông đã đến Nguyên Anh Lục Chuyển?
- Đúng vậy.
Vô Nha Tử đáp lại.
- Có nắm chắc đạt được Thất Chuyển không?
- Lục Chuyển đã đến cực hạn rồi.
Vô Nha Tử trả lời.
- Vậy ông tiếp tục củng cố thêm một chút nữa đi.
Diệp Hạo trầm giọng nói
- Đợi tu vi tăng lên một bậc nữa, ta sẽ giúp ông tăng tư chất lên.
Vô Nha Tử kinh hãi thốt lên
- Tư chất cũng có thể tăng lên?
- Có thể.
Diệp Hạo nhẹ gật đầu đáp.
Văn Ngọc ah xong một tiếng, ánh mắt rơi vào trên người Chu Uyển Thanh
- Cô nói cô đã từng gặp qua Âm Quân Địa Phủ?
- Không sai.
- Buồn cười.
Văn Ngọc cười lạnh
- Âm Quân Địa Phủ địa vị cỡ nào, cô nói gặp là có thể gặp?
- Cô mới buồn cười ấy.
Chu Uyển Thanh nhìn Văn Ngọc, nói
- Không biết gì cũng dám xông vào đây?
- Lớn mật.
Văn Ngọc nói đến đây, lập tức xuất thủ với Chu Uyển Thanh.
Nhưng ngay khi cô ta xuất thủ, một ánh mắt băng lãnh trong nháy mắt rơi vào trên người cô, ánh mắt này nặng nề như vực sâu, khiến toàn thân cô ta có một loại cảm giác không thể tiếp nhận được.
Một tầng mồ hôi xuất hiện trên tránVăn Ngọc.
- Nghe nói ngươi muốn gặp ta?
Một thân ảnh như mộng ảo lặng yên không một tiếng động xuất hiện bên trong đình viện.
Sau khi thân ảnh rơi xuống, Văn Ngọc như bị sét đánh, quát một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, hai đầu gối cô không khống chế nổi, trực tiếp quỵ trước mặt Diệp Hạo.
Sắc mặt ba người Thư Phòng đại biến. Cho tới nay, bọn họ đều cảm thấy Văn Ngọc hết sức quan trọng trong Tu Đạo Giới.
Nhưng nhìn một màn trước mắt, Văn Ngọc không phải đối thủ của người ta a!
- Ngươi nói ta không có tư cách gặp Âm Quân Địa Phủ?
Diệp Hạo tiện tay vung lên, một thông đạo to lớn xuất hiện trong đình viện. Giây lát sau, một Chiến Tướng khoác Chiến Giáp cưỡi thần mã từ thông đạo đi ra. Tay hắn cầm một chuôi Trường Thương, trên người tràn ngập hàn mang băng lãnh.
- Tiền bối.
Sau khi nhìn thấy Diệp Hạo,Âm Tướng vội vàng nói ra.
- Gọi Âm Quân đại nhân các ngươi tới đây một chút.
Diệp Hạo nhìn Âm Tướng một cái, nói.
- Tuân mệnh.
Âm Tướng kéo dây cương, Thần mã quay đầu rời khỏi.
Một phút sau, từng đạo thân ảnh cưỡi thần mã ra khỏi Hắc Động, những thân ảnh này tiến về bốn phía tiến hành cảnh giới, sau đó một âm thanh Long Ngâm vang dội giữa không trung, sau một khắc, đám người Thư Phòng thấy được cảnh tượng cả đời này không thể quên được.
9 đầu Giao Long kéo một Ngọc xa ra khỏi Hắc Động, phía trên ngọc xa có một Long Bào trung niên.