Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 505 : Thiếu Tông Chủ Âm Độc

Ngày đăng: 15:52 30/04/20


Thiếu Tông Chủ Âm Độc



- ---------------------



Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng, hắn không nhanh không chậm trèo lên Đăng Vân Thê.



Lúc này, tu sĩ toàn trường đã sớm không biết nói gì nữa.



Lúc đầu, rất nhiều tu sĩ đoán Diệp Hạo sẽ ngừng bước ở bảy mươi giai.



Nhưng mà bây giờ Diệp Hạo đã leo đến bảy mươi bảy giai.



Linh căn của gia hỏa này rốt cuộc cao như thế nào a?



Hai huynh muội Bạch Văn Thi và Bạch Văn Kỳ đang ở ba mươi ba giai và ba mươi lăm giai đã hoảng sợ không biết nên nói gì.



Bởi vì dù họ suy đoán thế nào cũng không nghĩ ra Diệp Hạo có thể đạt đến cấp độ này.



Bảy mươi bảy giai.



Khi Diệp Hạo đặt chân lên đây, Đằng Vân Thê đột nhiên bắn lên một chùm ánh sáng năm màu.



- Linh căn của người này thật đáng sợ?



- Linh căn của hắn còn cao hơn Thiếu Tông Chủ một cấp bậc.



- Thiếu Tông Chủ có tư cách vấn đỉnh Chân Tiên, chẳng lẽ đối phương còn có thể đạt cảnh giới cao hơn hả?



- Đây là điều chắc chắn.



- Từ Thiếu Kiện có thể ngồi vững ghế Thiếu Tông Chủ hay không còn phải xem tâm tư của hắn thế nào.



Không nghi ngờ chút nào, Diệp Hạo đặt chân đến bảy mươi bảy giai đã vượt xa Từ Thiếu Kiện.



Mộc Kiếm Tông làm sao có thể buôn tha cho một yêu nghiệt như thế này được chứ?



Nhưng điều làm toàn trường kinh ngạc là Diệp Hạo vẫn không biểu hiện ra một chút mệt mỏi nào, hắn vẫn không nhanh không chậm đi lên phía trước.



Bảy mươi tám giai!



Bảy mươi chín giai!







Tám mươi tám giai!



Tám mươi chín giai!



Khi Diệp Hạo đạt tới chín mươi giai, bao gồm Tông Chủ và các vị cường giả ở đây đã không biết nói gì nữa.



Từ cổ chí kim, cho dù Tổ Sư Khai Phái cũng không đi đến cấp bậc này.



Chuyện này quá rung động rồi.




Vì vậy dù bọn họ tu vi cao tuyệt thế cũng không có thời gian ngăn cản.



Sau một khắc, một màn làm bọn họ kinh hãi xuất hiện.



Kiếm ý của Từ Thiếu Kiện khi cách Diệp Hạo một mét bị Linh Lực hộ thể của hắn ngăn cản lại.



- Làm sao có thể?



Từ Thiếu Kiện giật mình nói.



Tuy một kích này không phải là một kích mạnh nhất của hắn nhưng cũng không sai biệt lắm.



Nhưng lại không thể đam xuyên qua Linh Lực hộ thể của Diệp Hạo được?



- Ngươi phải phế tu vi của ta hả?



Diệp Hạo âm trầm nhìn Từ Thiếu Kiện nói.



- Ta…



Bị Diệp Hạo nhìn chằm chằm, hắn run rẩy lui lại mấy bước.



- Ai cho phép ngươi xuất thủ?



Vương Thiên Dực trừng mắt Từ Thiếu Kiện nói:



- Lập tức đi Chấp Pháp Đường lĩnh tội.



Trong mắt Từ Thiếu Kiện lộ ra hận ý, sau đó quay người muốn đi về Chấp Pháp Đường.



- Bạch Nhãn Lang dạng này, Vương Tông Chủ xác định còn muốn giữ lại à?



Diệp Hạo vừa nói vừa đưa tay về phía Từ Thiếu Kiện, thân thể của hắn lập tức bị giam cầm trở lại.



- Sở dĩ sư phụ ngươi cho ngươi đi Chấp Pháp Đường lĩnh tội vì lo lắng ta gây bất lợi cho ngươi, buồn cười ngươi còn oán hận sư phụ mình.



Diệp Hạo tràn đầy khinh thường nhìn Từ Thiếu Kiện nói.



- Thiếu niên đắc ý, khó tránh khỏi ngông cuồng, vẫn mong cậu cho hắn một cơ hội.



Khi nhìn thấy Diệp Hạo tùy tiện ra tay đã giam giữ được Từ Thiếu Kiện, ông ta đã ý thức được tu vi của Diệp Hạo không thấp hơn mình.



- Ta càng hy vọng Vương Tông Chủ nói ra kẻ giết người phải bị người giết a.



Diệp Hạo nói đến đây, giơ tay lên chém về cô Từ Thiếu Kiện.



- Ngươi dám?



Vương Thiên Dực hơi giận quát.



Ông ta không ngờ Diệp Hạo dám trước mắt nhiều người như vậy muốn giết Từ Thiếu Kiện, cho dù thế nào thì họ cũng có mười năm tình cảm thầy trò.