Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 508 : Liên Thủ Gạt Bỏ

Ngày đăng: 15:52 30/04/20


Liên Thủ Gạt Bỏ



- ---------------------



Khi gián điệp truyền về tin tức tình báo, Kim Kiếm Tông và các Đại Tông Môn mới tin tưởng Diệp Hạo thật đạt đến chín mươi chín giai.



Tin tức này được xác định, cường giả các Đại Tông Môn trong lòng nhấc lên kinh đào hải lãng.



Không nghi ngờ chút nào, Diệp Hạo đặt chân đến cảnh giới Chân Tiên đã là điều chắc chắn, lúc đó chắc chắn sẽ quân lâm Chú Kiếm Đại Lục.



Với thân phân của Vương Thiên Dực đương nhiên sẽ không tự mình nghênh đón, vì vậy người nghênh đón thay là Đại Trưởng Lão.



Đại Trưởng Lão vui vẻ ra mặt đứng ở lối vào sơn môn tiếp đãi từng vị khách.



- Cảnh Đông, đã lâu không gặp.



Xa xa, một người trung niên mặc lưu vân trường bào mỉm cười nói.



Ánh mắt Đại Trưởng Lão sáng lên:



- Thì ra là Danh Uyển huynh a.



Danh Uyển, một vị cao tầng của Thủy Kiếm Tông, là bạn bè nhiều năm với ông ta.



Hai người nói chuyện một lát, sau đó, Danh Uyển được một đệ tử Mộc Kiếm Tông dẫn đường đi vào.



Lúc này, trong bên tai Đại Trưởng Lão vang lên một giọng truyền âm.



- Ba ngày trước, Tông Chủ đã đi xa có việc rồi.



Sắc mặt Đại Trưởng Lão không thay đổi chút nào, nhưng bở môi lại khẽ động nói:



- Đi đâu?



- Không biết.



Sở dĩ Danh Uyển không biết Tông Chủ đi đâu bởi vì cấp bậc của ông ta vẫn chưa đủ.



Điều đó rất bình thường.



Nếu tùy tiện một gián điệp nào cũng có thể trở thành lãnh đạo của đối phương thì sao có thể được?



Lần này, Danh Uyển lấy thân phận bạn bè đến đây.



Sau khi Danh Uyển rời đi, Đại Trưởng Lão thấy một thân ảnh quen thuộc đứng xa xa.



Mộc Kiếm Tông có thể phát triển như hôm này thì sao lại không có mật thám ở các tông môn khác được?



Sau khi kết hợp các tin tình báo lại với nhau, Đại Trưởng Lão đạt được một kết luận đáng sợ.



Vì vậy, ông ta vội vàng giao nhiệm vụ tiếp đãi cho Chấp Sự sau đó chạy đi tìm Tông Chủ.



- Ông nói cái gì?



Vương Thiên Dực nghe Đại Trưởng Lão kể lại, kinh ngạc thốt lên.



- Ba ngày trước, Tông Chủ của Thủy Kiếm Tông và Hỏa Kiếm Tông đề đã đi xa một chuyến, còn về Tông Chủ Thổ Kiếm Tông thì không biết có đi xa hay không?



Đại Trưởng Lão ngưng trọng nói:




- Hai cô vẫn nên ở lại thì hơn.



Diệp Hạo nói ra.



Diệp Hạo không muốn mang theo hai cô gái này vướng víu.



Còn nữa, Diệp Hạo đến Chú Kiếm Đại Lục vì để điều tra tình báo.



- Công Tử, cậu không muốn chúng tôi sao?



- Công Tử, cậu có thể đánh, có thể mắng chúng tôi, nhưng cầu xin cậu đừng bỏ rơi đừng bỏ rơi chúng tôi được không?



Diệp Hạo vừa cứng rắn nói ra, Tiệp Nhi và Dư Nhi đã quỳ trước mặt hắn khóc than.



Diệp Hạo khẽ giật mình.



- Cậu vẫn nên mang theo họ đi.



Vương Thiên Dực nhìn Diệp Hạo nói:



- Có lẽ sau này cậu sẽ cần họ trợ giúp.



- Được rồi.



Diệp Hạo nhìn hai cô gái trên mặt đầy nước mắt mềm lòng đáp ứng.



Tông Môn như Mộc Kiếm Tông sao có thể không lưu lại đường lui được chứ?



Muốn đoạn tuyệt truyền thừa của Mộc Kiếm Tông là không có khả năng.



- Các người đi theo con đường này về phía trước mười dặm sẽ thấy một dòng sông ngầm dưới lòng đất, dọc theo con sông đi về hướng Đông trăm dặm sẽ ra khỏi Mộc Kiếm Tông.



Đại Trưởng Lão nói tiếp:



- Nhớ kỹ, sau khi ra khỏi phạm vi Mộc Kiếm Tông phải chạy thật nhanh về hướng Đông.



- Ừm.



Bình thường, Tông Môn sẽ an bài cường giả Địa Tiên bảo vệ.



Nhưng tu vi như Diệp Hạo thì không cần.



Hắn cho dù không bằng Địa Tiên thì cũng không chênh lệch bao nhiêu.



Như vậy thì an bài Địa Tiên cũng không quan trọng nữa.



Diệp Hạo cùng với Tiệp Nhi, Dư Nhi lập tức đi theo con đường đó, không bao lâu họ đã thấy dòng sông ngầm uốn lượn dưới lòng đất ba người dọc theo sông ngầm đi hơn trăm dặm đã ra khỏi dãy núi.



- Công tử, người đang suy nghĩ gì vậy?



Tiệp Nhi nhìn thấy Diệp Hạo dừng lại tò mò hỏi.



Diệp Hạo lấy một tấm địa đồ từ trong Túi Càn Khôn ra, chỉ ngón tay lên vị trí của bản thân trên địa đồ. Sau đó, ngón tay hắn di chuyển qua vị trí của Kim Kiếm Tông.



- Chúng ta đi Kim Kiếm Tông chơi đi.



Diệp Hạo muốn làm người ta kinh ngạc không chết không thôi a.